XUÂN QUÝ TỬ PHÚ
Bùi Nghiệp
Xuân xuân xuân!
Tết tết tết!
Kỷ niệm năm cùng;
Lưu hoài tháng hết.
Đêm giao thừa:
Để vừa lòng cha mẹ mãi
đe loi;
Cho mát dạ ông bà thôi
chì chiết.
Thắp nến thờ chiếu lệ,
vội vàng chừng dăm phút xong ngay;
Cầm nhang vái qua lần,
gấp rút độ nửa tuần biến biệt.
Tương lai ư? Thần thánh
nào thiêng;
Quá khứ hả? Tiền nhân
đã chết.
Đô-la Mỹ, khoét ít tờ
lặng lẽ đâu hay;
Tiền Việt nam, rinh dăm
xấp âm thầm đố biết.
Xoay chân kiếm cớ giông
vù ;
Đảo mắt tìm phương trốn
tiệt.
Sáng mồng một:
Qua miếu mạo tươi hồng
nhiều phục sức, xem ồn ào kẻ lại xôn xao;
Dạo chùa chiền thắm đỏ
những xiêm y, thấy chen chúc người qua náo nhiệt.
Cũng cầu xăm muốn tháng
tới xả xui;
Rồi rút quẻ mong năm
nay đại kiết.
Lộc xuân chùa vặt trụi
dập vùi;
Thông điệp Phật vò viên
quăng tiệt.
Tiếng khấn xin chư
thánh chê hoài;
Lời van vái vị thần
chán riết.
Chiều tối đến:
Tụ tập đám côn đồ;
Rủ rê bày mất nết.
Vào vũ trường nhảy mấy
điệu xoay mông;
Đến hộp đêm ôm vài em
mặc díp.
Nhấp nháy ánh sáng đèn
màu, chơi cạn tàu ráo máng, đứa chân dài ỏn ẻn yêu thương;
Lập loè hào quang bóng
chớp, quậy mút chỉ cà tha, con vú bự rù rì tha thiết.
Khen hảo hán tuyệt vời;
Phục đại ca hết biết.
Ong non ngứa nọc, Nhạc
vang lên gọi vài đứa chịu chơi;
Dê cỏn buồn sừng, Đứng
bật dậy vời một em thật “sếch”.
Vai sánh vai nhún nhảy
đong đưa;
Má kề má du dương phấn
khích.
Rượu tràn tựa suối, nào
cạn tàu nâng cốc cho xong;
Bia ngập như sông, hãy
xả láng cạn ly bằng hết.
Vung tiền boa tặng vũ
nữ môi hồng
Vãi bạc thưởng cho tiếp
viên mắt biếc
Nửa đêm:
Xoáy pít-tông canh lửa,
lập trường đua tốc độ ào ào;
Đôn sú-páp móc bô, tìm
điểm dọt đua xe quyết liệt.
Mặc cảnh sát hụ còi ;
Vờ công an tu huýt.
Đạp cần số, Say sưa đua
ra sức rú gầm;
Nhấn tăng ga, Nhốn nháo
phóng tha hồ hò hét.
Động cơ cào đất, ông
già bà lão chân cẳng rụng rời;
Máy móc xé trời, phụ nữ
trẻ con mặt mày tái mét.
Có hay hồn đã tiến sát
bãi tha ma;
Đâu rõ xác đang bay kề
bờ lỗ huyệt?
Thôi rồi:
Kìa nơi góc ngoặt ,
phất ngọn cờ khởi điểm ma vong;
Đó chốn cung vòng, vung
lưỡi hái tiên phong thần chết…
Mấy trự lầy nhầy;
Dăm tên nát bét.
Xe cấp cứu hú còi: bác
sĩ lao xao;
Đoàn y công khiêng
cáng: nhà thương đặc nghẹt.
Dời ngay xác chết đến
cửa từ ly;
Chuyển gấp thi hài sang
nhà vĩnh biệt.
Buồng tim còn đập,
đứa nọ nên gấp rút cưa giò;
Lá phổi còn hơi, thằng
này phải khẩn trương tiếp huyết.
Ngoài hành lang
cha nhăn nhó buồn xo;
Trên ghế đợi mẹ ỉ ôi
thống thiết.
Hỡi ôi:
Dấu than! Khí
phách nhà Nam!
Chấm hỏi? Anh tài
đất Việt?
Cha làm quan lớn,
tham ô tích cóp cả đời;
Mẹ giữ chức to, nhũng
nhiễu rút bòn nguyên kiếp.
Bao nhiêu kỳ vọng tiêu
tan;
Toàn bộ ước mơ dứt
triệt.
Tất cả không còn;
Hoàn toàn mất hết.
Trời căm hờn báo ứng
ngày xuân;
Đất oán ghét trả thù
dịp tết.
Chư thánh hững
hờ;
Vị thần khinh
miệt.
Kìa tai mẹ đã banh chưa?
Hay mắt cha còn nhắm
tịt?
Bùi Nghiệp
Một bài phú tuyệt vời!!!!
Trả lờiXóa