TRUNG THU ỚI NGUYỆT
Này gã nằm khườn mãi gốc xưa
Nào mau hạ bước xuống vui đùa
Lồng đèn, bánh trái người đua đủ
Thi phú,rượu đào tớ chẳng thua
Rủ Cuội mềm
môi ,lời lạc lõng
Mời Hằng thả gót ánh đong đưa
Vần thơ sầu vọng tràn dương
thế
Nguyệt nữ đừng hờn nhỏ lệ mưa !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
TRĂNG
THU VỚI CUỘI
Xin
Giời trả Cuội mối tình xưa
Chẳng
gốc cây đa tám chuyện đùa
Bởi
lấy được chàng dù có được
Thì
rồi hao lúa cũng là thua
Bán
trời thượng giới nào ai đuổi
Hại
nước trần gian lắm kẻ đưa
Ánh
nguyệt vàng đau ngập Quảng Điện
Chị
Hằng khéo chết chẳng vì mưa !
PHAN
TỰ TRÍ – 11-9-2016
ĐỒNG HỌA:
ĐÊM TRUNG
THU ... MƯA !
Cuội già ôm mãi gốc đa xưa
Chẳng xuống trần gian để giỡn đùa
Này bánh thơm ngon đầy hấp dẫn
Nọ đèn lộng lẫy cứ đu đưa
Chị Hằng sẵn đó, sao không kết ?
Thỏ Ngọc trốn tìm, há chịu thua ?
Lại trút hận lòng trong tiếc nuối
Tuôn tràn suối lệ...nhạt nhòa mưa.
Sông Thu
CÙNG HỌA:
LỜI CHÚ CUỘI
Trung thu ngày một tệ hơn xưa
Sự thật mà nghe tưởng chuyện đùa
Bánh nướng hăng hăng nhân ngoại nhập (*)
Quả bầy hắc hắc thuốc sâu… đưa
Đồ Tàu đầy dẫy tranh phần thắng
Hàng Việt thu mình chịu thế thua
Nghe Cuội, bài trừ ngay của rởm
Kẻo rồi nước mắt đổ như mưa!
110916.
Đoàn Đình Sáng.
TIẾP HỌA:
TRĂNG RẰM
Lười biếng nghề chàng cố hữu
xưa
Suốt ngày chỉ biết có chơi
đùa
Cuội ôm cung Quảng coi như
thắng
Ta kẹt trần gian kể giống
thua
Thưởng nguyệt ngày rằm chàng
vắt vẻo
Nhìn trăng tháng tám ả
đu đưa
Sao không giáng hạ nơi trần
thế.
Gót
ngọc hay là ngại gió mưa?
Thanh Hòa
HỢP HỌA:
TRUNG
THU GỢI NHỚ...
Em mãi đi tìm bóng dáng xưa
Vầng trăng cổ tích thuở nô đùa
Chị Hằng mặt ngọc... bàn tay vẫy
Cô bé học trò...bím tóc đưa
Rực rỡ đèn sao đêm lễ hội
Rộn ràng tiếng nhạc lối thu mưa
Bao mùa thi đấu* anh đều thắng
Sao giữa dòng đời lại chịu thua?
Em mãi đi tìm bóng dáng xưa
Vầng trăng cổ tích thuở nô đùa
Chị Hằng mặt ngọc... bàn tay vẫy
Cô bé học trò...bím tóc đưa
Rực rỡ đèn sao đêm lễ hội
Rộn ràng tiếng nhạc lối thu mưa
Bao mùa thi đấu* anh đều thắng
Sao giữa dòng đời lại chịu thua?
Thy Lệ Trang
*Thi
làm lồng đèn đêm trung thu
CŨNG HỌA:
MỘT MÌNH
Cây đa, chú Cuội, tích thời
xưa
Gợi nhớ tuổi thơ ít giỡn đùa
Hiểu phận cơ hàn nên tự nén
Biết thân hèn mọn phải chào
thua
Đã không sự nghiệp hầu trông
cậy
Đâu có người yêu để đón đưa ?
Thui thủi một mình ôm tủi hận
Cả đời dãi nắng với dầm mưa
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA:
TẾT TRUNG THU
Tùng,tùng...trống giục vọng vang xưa
Mở Tết Trung Thu trẻ hội đùa
Sáng loáng đèn giăng,sau đã vượt
Thơm lừng cỗ biện,trước chào thua
Đoàn lân uốn lượn cờ tung đón
Ông Địa tươi cười quạt vẫy đưa
Phố xá ngày vui thêm nhộn nhịp
Xa rồi tháng bảy sụt sùi mưa
Lý Đức Quỳnh
CÙNG HỌA:
RẰM THÁNG TÁM
Tết này lưu mãi xửa xừa xưa
Đêm ấy Hằng Nga ngắm trẻ đùa .
Phá cỗ bưởi hồng … lòng thoải mái
Rước đèn sao cá … dáng đung đưa.
Kéo co đánh vật thi hơn kém
Quan họ trống quân chẳng được thua.
Mong muốn tương lai nhiều hứa hẹn
Thật buồn tối ấy nếu trời mưa
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
NHỚ
Bồi hồi nhớ lại ánh trăng xưa
Mở hội ,mầm non thỏa sức đùa
Rạng rỡ đèn sao, tinh tú thẹn
Trong ngần bản nhạc, oanh hoàng thua
Tưng bừng trống gõ, đường lân giục
Rộn rã tay dồn, nhịp bước đưa
Phá cỗ hương thu ngào ngạt tỏa ̣
Khuya về ngọt giấc , thoảng làn mưa
14 - 9 - 2016
Phạm Duy Lương
Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét