TIẾC MƠ
(Thể Áp Cú)
Ngồi nhàn lẩm cẩm lại soi gương
Gương tả hình ta thật khó…
thương
Thương quá giờ sao người xấu
tệ
Tệ chi nay rõ bóng thê buồn
Buồn tênh đổ dốc đời ngao
ngán
Ngán ngẩm về chiều trí ẩm ương
Ương ngạnh muốn ghì …năm tháng
lại
Lại mơ Tiên tặng thuốc …xuân
trường
CAO BỒI GIÀ
07-09-2016
BÀI HỌA:
NHỮNG
TẤM GƯƠNG
(Thể
Áp Cú)
Thiên
hạ còn treo những tấm gương
Gương
trong nơi ấy chỉ yêu thương
Thương
sao muối mặn thôi người giận
Giận
thế gừng cay khỏi vợ buồn
Buồn
mãi rồi qua hồi hoạn nạn
Nạn
luôn cũng hết đốt tai ương
Ương
ương chỉ tổ cho đời ghét
Ghét
lại càng đau nỗi đoạn trường...
PHAN
TỰ TRÍ
ĐỒNG HỌA:
TA ĐẤY
SAO ?
( Thể áp cú )
Ai trông lạ thế ở trong gương
Gương nói thật đi - kẻ đáng
thương
Thương trán nhăn nheo, đầu điểm bạc
Bạc da mốc thếch, mắt hoen buồn
Buồn lời chưa trọn, môi khô héo
Héo cảnh chia lìa, sắc dở ương
Ương họa dập dồn, thân rũ liệt
Liệt tê rầu rĩ suốt đêm trường.
Sông Thu
CÙNG HỌA:
NHÌN LẠI BÓNG MÌNH...
(Thể
Áp cú)
Canh dài soi bóng nhạt nhòa
gương
Gương chiếu sầu tư... ánh mắt
buồn
Buồn vấn vương buồn...ray rức
nhớ !
Nhớ thầm lặng nhớ...dạt dào
thương !
Thương thời tuổi ngọc hay hờn
trách
Trách thuở xuân thì lắm dở
ương
Ương qúa ...người xưa đành rẽ
lối
Lối về...mưa lạnh suốt đêm
trường.!
Thy Lệ Trang
TIẾP HỌA:
ĐỐI BÓNG
Bệnh hoạn lâu ngày tránh đối gương
Gương phô sắc diện thật tang thương
Thương thay ! ới hỡi người hay khỉ?
Khỉ quá! Chao ôi thảm lẫn buồn.
Buồn bực vì nom đầy chán ngán
Ngán ngao tại đụng lắm tai ương
Ương gàn chọc giận người qua lại
Lại phát bao nhiêu nỗi đoạn trường .
Thanh Hòa
HỢP HỌA:
NỖI
NIỀM NHÂN THẾ
(Thể
Áp Cú)
Trường cũ chưa nhòa những ánh gương
Gương
lành soi rọi cả niềm thương
Thương người lữ thứ dài chân bước
Bước khách đa đoan ngắn đoạn buồn
Buồn nỗi nhân tình còn chán nản
Nản vì thời cuộc rắc tai ương
Ương gàn cứ bảo là nhân nghĩa
Nghĩa lý gì
đâu - cảnh đoạn trường
Lê Viên Ngọc
CŨNG HỌA:
SOI GƯƠNG
Gượng ráng một mình đứng trước gương
Gương soi khắc khổ tháng năm buồn
Buồn cho nhân nghĩa vùi tâm tưởng
Tưởng đến mây trời phũ dạ thương
Thương mãi nửa đời gieo nghiệp chướng
Chướng hoài một kiếp nhận đau trường
Trường canh lặng lẽ mà xem tướng
Tướng rõ mười phần dở dở ương
Trí Anh
ĐỒNG HỌA:
TƯỞNG BỞ
(Thể Áp Cú)
Có bà khen khỏe, tớ nhìn gương
Gương hỏng sao mà dáng
thảm thương?
Thương má nhăn nheo, lòng
thấy tủi
Tủi thân teo tóp, dạ đâm
buồn
Buồn vì ngỡ đẹp, ra sầu úa
Úa bởi ngờ tươi, hóa dở ương
Ương ngạnh không nghe lời
vợ phán
Phán đây: sức lực hết sung trường!
080916.
Đoàn Đình Sáng.
CÙNG HỌA:
GƯƠNG DỞM
(Thể Áp Cú)
Thở dài bất giác đập tan gương
Gương dởm nhầm mua nghĩ thật buồn.
Buồn quá nhe buồn tăng nỗi giận
Giận ơi này giận chẳng ai thương.
Thương đôi mắt toét cho đời ghét
Ghét cái đầu ngu giữ nết ương.
Ương bướng nhất mình thành kẻ thộn
Thộn thì chịu thiệt chốn thương trường.
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
SOI GƯƠNG
Mặt mình dơ sạch hãy soi
gương
Gương chiếu lộ hình mới thấy thương
Thương vết bùn đen nên chị giận
Giận làn phấn trắng khiến anh buồn
Buồn đời còn tủi vì lâm nạn
Nạn kiếp đang sầu bởi vướng ương
Ương dở dở ương người oán ghét
Ghét nên em thức suốt canh trường
Trần Ngộ
HỢP HỌA:
ĐOẠN TRƯỜNG
(Thể
Áp Cú)
Nghĩ
lại lâu ngày chẳng ngắm gương
Gương
cười khẽ bảo thấy mà thương
Thương
màu tóc bạc lòng luôn xót
Xót
dáng thân côi mặt mãi buồn
Buồn
trách trời cao bày số mệnh
Mệnh
hòa phúc lộc thoát tai ương
Ương
gàn bướng bỉnh sầu nhân thế
Thế
giới ganh đua luống đoạn trường!
Như
Thu
CŨNG
HỌA:
THÂN GIÀ
(Thể Áp Cú)
Mọc rễ ngồi không,lặng ngắm gương
Gương chìa mặt khỉ thấy mà…thương
Thương râu lỏng chỏng nung màu xót
Xót tóc lơ phơ nhuộm sắc buồn
Buồn ủ muôn năm dài khổ lụy
Lụy trào vạn thuở mãi sầu ương
Ương đời muốn thoát lòng thêm đọa
Đọa mãi trần thân gánh đoạn trường
Lý Đức Quỳnh
ĐỒNG HỌA:
SOI GƯƠNG
(Thể Áp Cú)
Ngồi buồn
thỉnh thoảng lại nhìn gương
Gương dõi
niềm riêng phản ánh buồn
Buồn thỉu
buồn thiu buồn phát chán
Chán ơi chán
quá chán mà thương
Thương ngày
quốc biến niềm ly hận
Hận cảnh nhà
tan nỗi đoạn trường
Trường khúc
tự do thề vẹn giữ
Giữ lòng đối
diện những tai ương
Nguyễn Đắc
Thắng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét