Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2016

HÒN VỌNG PHU


HÒN VỌNG PHU

 

Đứng mãi nơi này lạnh lắm không ?

Ngàn năm chỉ có ánh trăng lồng

Sương khuya thấm đẫm bờ vai rũ

Gió núi cào xơ mái tóc bồng

Tầm tã mưa tuôn nhòa mắt phượng

Nhòe hoen rêu phủ nhạt môi hồng

Rừng thông xào xạc lời an ủi

Mây khói che mờ nỗi nhớ mong

Sông Thu

 

XIN HỌA:

 

HÒN VỌNG PHU

 

Bao năm kiên dạ mãi chờ mong

Trên đỉnh non cao mặc gió lồng

Chinh phụ thiên nhai trông bóng nhạn

Chinh phu hải giác thỏa tang bồng

Yêu thương vẫn vẹn thân cô liễu

Chung thủy không lay phận má hồng

Ngóng vọng muôn niên nàng hóa đá

Cao xanh có thấu nỗi này không?

CAO BỒI GIÀ

31-08-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

HOÀI MONG

 

Khơi trùng vọng mãi thấy gì không?

Gió bụi ngàn năm vẫn lộng lồng

Nỗi nhớ lìm im thành đá kết

Niềm thương lãng đãng hóa mây bồng

Đường qua hạnh phúc vừa ươm thắm

Lối đến uyên ương đã nhạt hồng

Duyên phận,hay do đời loạn biến

Trơ cùng nhật nguyệt những hoài mong

Lý Đức Quỳnh 

 

CÙNG HỌA:

 

HÒN VỌNG PHU


Núi Bà Bình Định mãi ngồi trông,
Biền biệt thuyền xa bóng nguyệt lồng.
Thương lắm ngàn năm xanh tóc xõa,
Yêu sao vạn tháng đẹp con bồng.
Mưa dầm khó nhạt bờ môi thắm,
Nắng dãi đâu phai cặp má hồng.
Cát Tiến nỉ non lời sóng kể
Quặn lòng hóa đá nỗi chờ mong!
Bình Định, 31.08.2016
VÕ TẤN HÙNG


 

TIẾP HỌA:

 

ĐỢI CHỒNG

 

Bền gan chờ đợi giữa thinh không

Hoang lạnh ngàn năm sương gió lồng

Biên ải phủ dày màn khói lửa

Chinh nhân vương bận nợ tang bồng

Thời gian thử sức lòng chung thủy

Tượng đá ghi công phận má hồng

Loạn lạc một thời, bao thiếu phụ

Mỏi mòn sáng đợi với chiều mong

Văn Thanh

 

HỢP HỌA:

 

TÂM SỰ

 

Ai ngóng ai chờ ai biết không ?

Lẽ nào cam chịu cảnh "chim lồng"?

Tung đôi cánh rộng mà bay bổng

Để mái tóc mây được xoã bồng

Mưa phủ bờ môi, môi vẫn thắm

Gió tràn lên má, má thêm hồng

Buồn thay, "Hòn Vọng Phu" nào thấu 

Trằn trọc đêm dài nỗi đợi mong

Thục Nguyên

 

CŨNG HỌA:

 

LỜI CHINH PHỤ

 

Chẳng ngại son phai, nhạt má hồng

Bao năm vò vỏ chốn phòng không

Chàng xa biền biệt đường quân bước

Ải vắng chênh vênh vó ngựa bồng

Thiếp ngóng...thẫn thờ đêm ngóng đợi

Lòng chờ...khắc khoải nỗi chờ mong

Ngày về- mai trúc vui sum họp

Bát ngát trời quê bóng nguyệt lồng !.

Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA:

 

VỌNG PHU

 

Lặng thầm in bóng giữa tầng không

Mắt dõi xa xăm ánh nguyệt lồng

Chẳng phải mong gì nơi nước Nhược

Hay đâu ao ước chốn non Bồng

Chỉ chờ trở lại dào duyên thắm

Để khỏi ra đi tủi má hồng

Mãi ngóng người đâu hoài chẳng thấy

Thôi đành hóa đá cả niềm mong.

Phan Tự Trí

 

CÙNG HỌA:

 

VỌNG PHU NGÀY NAY

 

Xem kìa, thực trạng có buồn không?

Khắc khoải ngày đêm vợ ngóng mong

Giông bão quật tàu, khoang vỡ nát

Lân bang đoạt mạng, máu loang hồng

Hồn chàng có ngụ trong mồ gió?

Dạ thiếp còn vương giữa sóng lồng!

Nghề cá thời nay thêm hiểm họa

Vọng phu, hết vọng cảnh non bồng…

310816.

Đoàn Đình Sáng.

 

TIẾP HỌA:

 

ĐẬM ƯỚC MONG

 

Bạn biết tên này ai đặt không

Ngày xưa vó ngựa chiến chinh lồng.

Đời trai gối đất không trăng trối

Phận gái khăn tang mãi bế bồng.

Gạt lệ trông chồng gan ruột héo

Dạy con nuôi mẹ máu tim hồng.

Cầu trời cho hết loài ma quái

Hòn vọng phu đây đậm ước mong 

Trần như Tùng

 

HỢP HỌA:

 

HUYỀN THOẠI MỘT GIAI NHÂN

 

Trọng tình chí nghĩa đáng thương không!

Hóa thạch ngàn năm giá lạnh lồng

Vàng đá nào phai màu nguyện ước

Tào khang chẳng nhạt chí tang bồng

Thủy chung mặc cảnh vì sương gió

Trầm mặc đâu lo phí tuổi hồng

Liệt nữ trung trinh đời thán phục

Nghìn thu lặng lẽ nỗi chờ mong.

Liêu Đình Tự

 

CŨNG HỌA:

 

HÒN VỌNG PHU

 

Chờ người mãi ngóng chốn thinh không

Mặc gió sương chan, kệ nguyệt lồng

Một thuở ôm con phơi bóng đợi

Ngàn năm hóa đá xiết tay bồng

U tình vẫn biết nhiều men đắng

Tục thế còn hay lắm bụi hồng

Đứng giữa mây trời trơ thạch tượng

Mà gieo giấc mộng quá manh mong.

Nguyễn Gia Khanh

 

ĐỒNG HỌA:

 

TƯỢNG ĐÁ

 

Linh hồn tượng đá có hay không ?

Đứng đợi bao năm núi gió lồng      

Tuyết phủ rêu phong nơi quạnh quẽ      

Chàng đi chí thỏa chốn phiêu bồng

Đường trường dong ruổi ngoài sương lạnh

Cánh nhạn tung bay giữa bụi hồng

Mòn mỏi ôm con trong bão tố

Tâm hồn hóa thạch nỗi chờ mong !

NS

            

CÙNG HỌA:

 

ẢO MỘNG

 

Mỏi mòn ngóng đợi xót xa không?

Tím cả hồn em bởi gió lồng!

Bối rối thâm tình - thương quả phụ

Éo le cảnh ngộ - bước phiêu bồng

Mưa dầm nắng gội khơi niềm tủi

Nợ kết duyên xe rối chỉ hồng

Mơ ước đoàn viên dường ảo mộng

Đêm về thao thức dạ hoài mong!

Như Thu

 

TIẾP HỌA:

 

HÒN VỌNG PHU

 

Ngàn khơi ẩn hiện bóng mây lồng

Giữa đỉnh non trời bóng lặng không

Đứng để chờ vang ngày hí lộng

Nhìn mơ níu lại mảnh phiêu bồng

Mưa tuôn tắm gội lòng chung thủy

Rêu phủ chất đầy nỗi nhớ mong

Khúc nhạc lời thơ hờn vạn cổ

Đời thương gửi tặng trái tim hồng!

Nguyễn Đắc Thắng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét