THẨM MỸ HẬN
Kín mặt suốt ngày tấm khẩu trang
Dẫu không dịch bệnh, cớ chi mang?
Thấy bè với bạn sao xinh quá
Đi sửa cùng xâm cố đẹp bằng
Ai vả mà …môi sưng một đống
Không vầy sao …mắt nhỏ hai hàng
Xin Trời trả lại dung nhan cũ
Chứ lẽ đâu mà mãi bịt khăn ! !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
LỜI TRẦN
TÌNH
Cũ rồi thì ắt phải tân trang
Cái xấu ai mà thích vác mang
Nắng gió làm da nhăn vạn nếp
Sầu tư khiến mắt sụp đôi hàng
Bởi e nhan sắc càng đi xuống
Sẽ khiến người yêu nổi bất bằng
Phẫu thuật đổi thay dung mạo mới
Bao chàng chắc hẳn muốn nâng
khăn... (!)
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
GIÁ NHƯ …
Bao ngày suy nghĩ quyết tân trang
Tiền đã chi rồi tật lại mang!
Chiếc mũi nâng cao thường nhọn hoắt
Đôi mày xếch ngược thiếu cân bằng
Đi đường cúi mặt lơi bè
bạn
Dẹp tiệm về quê trốn khách hàng
Khắc khoải niềm đau lòng tự
trách
Giá như đừng dại khỏi che khăn!
Như Thu
CÙNG HỌA:
CHUỘNG NGOẠI
Đua đòi phải cố chạy thời trang
Đổi mode thân oằn giá áo mang
Thượng hạ xăm xoi mày mặt giống
Ngoài trong đắp độn ngực mông bằng
Công trình thiên tạo từ nguyên phẩm
Dự án nhân xây hóa giả hàng
Chuộng ngoại nên chi đời bắt bóng
Linh hồn úa rũ chít vành khăn !
Lý Đức Quỳnh
TIẾP HỌA:
NẾU ĐỪNG THAM
Em vì muốn đẹp gắng tân trang
Giấc mộng hoa khôi vẫn nặng mang
Cứ tưởng Tây Thy còn chẳng sánh
Nào hay Vô Diệm cũng chưa bằng(*)
Tiền toi phận
đã cam dư lệ
Liễu nát đời thôi chịu ế hàng
Giá trước đừng tham màu huyễn ảo
Thì đâu mặt phải bịt hoài khăn!
(*)Tây Thy :một
trong “Tứ đại mỹ nhân”- Vô Diệm: một trong “Ngũ xú”của Trung Quốc cổ đại.
Nguyễn Gia Khanh
HỢP HỌA:
VỠ MỘNG
Phẫu thuật mong rằng khỏi điểm trang
Sáng ngày đỡ vội,việc mang mang
Nếp nhăn cả tá không còn nữa
Thiếu nữ đôi mươi chẳng được bằng!
Bạc phận, dao cùn đưa trật chỗ
Đen phần, kéo vụng cắt sai hàng
Da đương thẳng thớm giờ đâm sẹo
Mí kép sưng hoài phải đậy khăn.
Thanh Hòa
CŨNG HỌA:
TỘI
BÀ, TRÁCH ÔNG...
Cũng bởi nhiều ông khoái điểm
trang
Chê cơm, chọn phở để thay
hàng
Ra đường gặp gái: bà hay sánh
Vào bếp nhìn gương: phận
chẳng bằng
Thứ thiệt hàng gin đành cắt
bỏ
Đồ lô của dỏm lại đeo mang
Trách ai không nhớ điều hơn
thiệt
Khi chết người nào chít mảnh
khăn?
Thy Lệ Trang
ĐỒNG HỌA:
KHUYÊN BẠN
Sao nhà sập sệ cố tân trang?
Tiền mất, nào hay tật sẽ mang
Móng sụt, tường xiêu, không bức phẳng
Nền bong, gạch vỡ, chẳng nơi bằng
Tre già chống chọi khôn lường bão
Gạch ngoại thay xoay khó khớp hàng
Mạnh dạn lo toan xây dựng mới
Kẻo rồi con cháu lệ đầm khăn.
060916.
Đoàn Đình Sáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét