Thứ Sáu, 17 tháng 3, 2023

BIỂN CHIỀU

BIỂN CHIỀU

 

Bãi biển chiều nay gió loạn cuồng

Sóng chồm bờ cát bọt trào tuôn

Phương Tây ráng đỏ loang màu nước

Phía Bắc sương lam phủ cánh buồm

Chấp chới chim bay dường lạc hướng

Miên man triều xoáy tựa quên nguồn

Ngậm ngùi thân phận người cô lữ

Chẳng biết cùng ai sẻ nỗi buồn.

 

Sông Thu

( 16/03/2023 )

 

BÀI HỌA:

 

BÓNG TÀ

 

Xế bóng ôn bao nỗi đọa cuồng

Toan cay nhẩm đếm, lại châu tuôn

Lửa vây bấy bận ngây điên dạ

Sóng bủa nhiêu cơn nát tã buồm

Một kiếp tàn phai là viễn bước

Trăm năm những cạn ắt về nguồn

Chim già như sẻ tâm cùng gã

Chiều chạng khàn ngân rót điệu buồn

CAO BỒI GIÀ

16-03-2023

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHIỀU BUỒN

 

Chiều nay bãi cát ...gió quay cuồng,

Cuồn cuộn sóng trào,ngọn lớn tuôn.

Rực rỡ ráng hồng pha thắm nước,

Vội vàng mây tím đổ xuôi nguồn.

Nhấp nhô nào nữa bao chim biển ,

Phơ phất còn đâu những cột buồm ?

Thấm thía đơn côi nơi bến lạ,

Cùng ai tâm sự nỗi vui buồn?

 

Thanh Hoà

16/03/2023

 

CÙNG HỌA:

 

DẤU CHÂN BUỒN.

 

Chiều nay biển động gió quay cuồng,

Tứ phía mây đen cuộn cuộn tuôn.

Nước lớn xô bờ tràn ngập bãi,

Thuyền con cỡi sóng nhấp nhô buồm.

Chim âu lánh nạn bay về tổ,

Hải cẩu lo thân trở lại nguồn.

Trên bến một người thong thả bước,

In lên mặt cát dấu chân buồn.

Mỹ Ngọc.

Mar. 16/2023.

 

TIẾP HỌA:

 

BIỂN VẮNG

 

Mênh mông biển cát gió quay cuồng 

 

Sóng vỗ êm bờ bọt trắng tuôn 

 

Nắng đỏ lơi màu kê núi đá 

 

Mây xanh đổi sắc phủ con buồm

 

Chim vờn thấp thoáng bay tìm tổ 

 

Nhạn đảo lưa thưa phóng kiếm nguồn 

 

Lặng lẽ ca bài “ Thuyền viễn xứ “

 

Chiều say nỗi nhớ khiến dâng buồn 

 

Minh Thúy Thành Nội 

Tháng 3/16/2023

 

HỢP HỌA:

 

SÓNG GIÓ TRÙNG DƯƠNG

 

Trùng dương bỗng chốc trở điên cuồng

Mọi vật boong tàu nước cuốn tuôn .

Bão dập sóng vồ chan chát mạn

Thuyền chao gió thốc xác xơ buồm.

Sao trời lấp lánh, tìm phương hướng

Biển cả mênh mông, hỏi cội nguồn?

Vận nước ,ra đi lòng đã quyết

Vì đâu nên nỗi, nghĩ mà buồn! 

Mailoc 

03-16- 23

 

CŨNG HỌA:

 

TRÊN ĐỈNH NÚI


Đỉnh núi từng cơn gió lộng cuồng
Âm hòa thác nước miệt mài tuôn
Nhìn quanh ruộng cạn, xanh vài khoảnh
Ngó thẳng hồ xa, trắng mấy buồm
Mé bắc ba cây lồng một cội
Triền nam bốn suối khởi chung nguồn
Muôn chim ríu rít, dàn giao hưởng
Nhất nhật du sơn quẳng gánh buồn.
Lý Đức Quỳnh

 17/3/2023

 

ĐỒNG HỌA:

 

DẠ BUỒN           

 

Bãi biển chiều nay gió lộng cuồng

Bờ dài cát mịn sóng lùa tuôn

Mây bay phía núi pha màu bạc

Ráng trải trời tây đổ ánh buồm

Ruột đứt  gia hương miền đất lạ

Sầu vương đất mẹ chốn quê nguồn

Qua bao thử thách chừ ôm nhớ

Tâm sụ cùng ai  gửi dạ buồn

Hương Thềm Mây 17.3.2023

 (G.M Nguyễn Đình Diệm )

 

CÙNG HỌA:

 

BIỂN CHIỀU

 

Có phải do ta khiến biển cuồng?

Và rồi thêm lũ nước mưa tuôn

Khiến cho khoảng khắc như quên hướng

Để giữa phong ba thể lạc buồm

Tự hỏi vì đâu-thương ấy bậu?

Tới than quái ác-nhớ kia nguồn?

Một mình trống vắng trên bờ cát,

Thả ngỏ cùng mây khúc Phố Buồn (*)

(*) Nhạ Lam Phương

 

Thái Huy Mar/16/23

 

TIẾP HỌA:

 

SÓNG CUỒNG

 

Gió mạnh thuyền chao sóng cuống cuồng

Bầu trời sướt mướt giọt mưa tuôn

Ôm chèo chờ đợi qua cơn bão

Ngóng biển vời trông thoáng cột buồm

Chẳng biết nơi đâu là bến đỗ

Hay chăng chốn ấy đến căn nguồn

Thương thay lữ khách mình đơn độc

Sông nước cô liêu chợt thấy buồn !

THIÊN LÝ

 

HỢP HỌA: 

 

MỘT CẢM NGHĨ MÔNG LUNG

 

Mông lung cảm nghĩ dạ quay cuồng

Chẳng biết vì sao cứ mãi tuôn ?

Trái đất nguyên sinh ,cần nhớ cội

Con người khởi thủy ,chớ quên nguồn

Sông tràn sóng nước dâng ghềnh biển

Thuyền lướt trùng khơi trải bóng buồm

Đã mấy thiên niên còn vật đổi

Cho nên không thể nén tâm buồn!

 

songquang

20230317

 

CŨNG HỌA:

 

CHẠNH LÒNG ,

 

Lốc xoáy bùng lên ngất ngưỡng cuồng

Biển thuyền chao đảo sóng vồ tuôn

Khi mùa bão đến ,tơi bờ bãi

Lúc thuỷ triều lên ,tã cột buồm

Vội vã ,bầy chim di đúng hướng

Ngần ngừ ,cơn gió tạt sai nguồn

Chạnh lòng năm tháng xa quê cũ

Sợ ráng chiều vàng vọt mắt buồn !

PHƯỢNG HỒNG

 

ĐỒNG HỌA:

 

VẪN NHỚ

 

Chẳng hiểu vì sao dạ rối cuồng

Chưa là cô phụ… lệ sầu tuôn!

Như đông lạnh lẽo luôn chờ nắng

Tựa bến chơ vơ mãi đợi buồm

Đất khách mênh mang hồn Nguyệt vỡ

Hiện đời cô quạnh cánh chim buồn

Giòng sông ra biển không về nữa

Để nước ngàn năm vẫn nhớ nguồn !

Thy Lệ Trang

 

CÙNG HỌA:

 

BẾN ĐỜI

 

Còn đâu tuổi mộng đắm yêu cuồng

Giận dỗi trách hờn dấu lệ tuôn

Thế cuộc vần xoay rời dạt bến

Mình thân tất tả biệt xa nguồn

Thương cành luyến cội đong niềm cảm

Xót phận ngùi thân đếm giọt buồn

Cách trở sầu dâng đằng đẳng nhớ

Đời nương tựa gió đẩy đưa buồm …

Mai Vân-VTT, 21/3/23.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét