TĨNH TẠI
Theo gió mây trời lãng đãng
trôi
Lục bình tím nổi nhẹ nhàng
bơi
Lưng trời nhạn vẫy vùng ngang
dọc
Đáy nước ngư trầm lội ngược
xuôi
Vấn dạ trần gian âu ắp nợ
Tù lòng nhân thế chỉ đâu tôi
?
Gửi tâm nhờ ý về vô định
Thỏa chút niềm riêng … trả nợ
đời !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
TIỄN ĐƯA
Mái chèo khuấy gợn bóng mây trôi
Một chiếc thuyền con thong thả bơi
Bến đơi...miệt mài con nước chảy
Người đi...lặng lẽ chuyến đò xuôi
Lục bình vô định như đời bạn
Hoa tím u hoài tựa mắt tôi
Ngơ ngẩn nhìn nhau, lòng buốt nhói
Có còn gặp lại ở trên đời ?
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
KHOẢNG
LẶNG
Lá vàng khẽ rụng gió lùa trôi
Bầy cá nghi mồi bám đuổi bơi
Soi dáng gương hồ - trời đảo ngược
Chao thuyền mặt nước - lái buông xuôi
Bờ xa ẩn hiện người giăng lưới
Liễu cạnh trêu đùa lá giỡn tôi
Ngắm buổi bình minh tràn cảnh sắc
Nơi đây ai tạo để dâng đời?
240117.
Đoàn Đình Sáng.
Lá vàng khẽ rụng gió lùa trôi
Bầy cá nghi mồi bám đuổi bơi
Soi dáng gương hồ - trời đảo ngược
Chao thuyền mặt nước - lái buông xuôi
Bờ xa ẩn hiện người giăng lưới
Liễu cạnh trêu đùa lá giỡn tôi
Ngắm buổi bình minh tràn cảnh sắc
Nơi đây ai tạo để dâng đời?
240117.
Đoàn Đình Sáng.
CÙNG HỌA:
BẤT BIẾN
Ngợp với bao dòng cuộc sống trôi
Gập ghềnh đàn cá háu ăn bơi.
Cọng rau vào nước lênh đênh nổi
Chiếc bánh rời thuyền lãng đãng xuôi.
Giữa cảnh trần gian đầy cái nợ
Trong luồng nhân thế kẹt thằng tôi.
Kìm lòng bất biến ,lời cha dạy
Tỉnh táo suy tư ứng phó đời .
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
BÌNH THẢN
Thư thả nhìn
mây lãng đãng trôi
Tâm hồn êm ả
ngắm dòng bơi
Ngư ông trầm
mặc, quay chèo ngược
Bầy cá tranh
giành , quẩy lội xuôi
Cảnh vắng đìu
hiu soi bóng nước
Người vui rộn
rịp thiếu mình tôi !
Thiên nhiên kỳ
thú muôn màu sắc
Chớ có bận tâm
với chuyện đời !
Thiên Hậu
HỢP HỌA:
NHÓM LẠI LỬA LÒNG
Bọt sùi con nước cuộn dòng trôi,
Như lũ chuột đồng lóp ngóp bơi:
Phơi xác quay mòng cho lái thuận
Trần thân xoay xở để dầm xuôi
Thác ghềnh sẽ vượt sông về biển
Sóng gió rồi qua bạn với tôi
Thêm đượm lửa lòng xin nhóm lại
Thuận trên nhuần dưới, mãi yêu đời !
PHAN TỰ TRÍ
CŨNG HỌA:
BỌT BÈO
Nghĩ mình thân phận bọt bèo
trôi
Kiếm sống nên đành phải học
bơi
Nước lớn trồi lên phơi nắng
cháy
Nước ròng hụp xuống thả dòng
xuôi
Đã không giúp ích cho thiên
hạ
Thì có ra gì với cái tôi ?
Biết thế, làm sao xoay định
mệnh ?
Thôi cam chịu vậy, mặc tình
đời
Thục Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét