Lồng lộng
giữa trời nước sục sôi
Rền
vang tiếng vỗ, vỡ
thành lời
Đau
lòng biết mấy
phong cuồng lực
Quặn dạ bao
nhiêu bọt trắng
ngôi
U uẩn
dày vò tàn kiệt sức
Tang
thương giằng
xé tận cùng hơi
Mệt
nhoài, xoa dịu không ai cả
Hưu
nghỉ khi nào, hỡi
sóng tôi ?
CAO
BỒI GIÀ
04-03-2011
Một sự giằng xé , một nỗi niềm trăn trở cho nhân tình thế thái, được tác giả gửi vào từng câu thơ , từng con chữ. Bỏ qua cách nhìn đời khinh mạn thì đây là một bài thơ hay. Vài lời mạo muội , cảm ơn CBGI với bài thơ này
Trả lờiXóa