SẦU THU
Trời tuôn rải
lệ, giọt mưa thu
Se sắt hồn ngây khoảng trống mù
Mắt trắng mê man, tâm trí loạn
Lá vàng trăn trối, gió mây ru
Tênh tênh ai rót niềm đau xót
Nặng nặng ta chìm nỗi hắt hiu
Nắng ngả chiều buông chàm sắc nhuộm
Lại ta với bóng, kiếp lao tù!
CAO BỒI GIÀ
Se sắt hồn ngây khoảng trống mù
Mắt trắng mê man, tâm trí loạn
Lá vàng trăn trối, gió mây ru
Tênh tênh ai rót niềm đau xót
Nặng nặng ta chìm nỗi hắt hiu
Nắng ngả chiều buông chàm sắc nhuộm
Lại ta với bóng, kiếp lao tù!
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
SẦU THU
Bảng lảng mây trôi gợn sắc
thu,
Sương giăng mờ ảo chốn xa mù!
Mỏng manh trước ngõ làn hương thoảng,
Xào xạc quanh vườn tiếng lá ru!
Tuổi lão vất vơ hồn trễ nải
Thân già lọm khọm bóng đìu hiu!
Tiêu nhăng ngày tháng dần rơi rụng,
Đối diện sầu thu nẫu cảnh "tù"!?
02-8-2017
Nguyễn Huy Khôi
Sương giăng mờ ảo chốn xa mù!
Mỏng manh trước ngõ làn hương thoảng,
Xào xạc quanh vườn tiếng lá ru!
Tuổi lão vất vơ hồn trễ nải
Thân già lọm khọm bóng đìu hiu!
Tiêu nhăng ngày tháng dần rơi rụng,
Đối diện sầu thu nẫu cảnh "tù"!?
02-8-2017
Nguyễn Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
CUỐI THU
( Họa 4 vần )
Trời đất u hoài trong tiết thu
Mờ xa đồi nứi phủ sương mù
Trên dòng sông nhỏ, vầng dương lặn
Sau rặng thông già, tiếng gió ru
Lặng lẽ ngày đi trong quạnh quẽ
Âm thầm đêm đến giữa thâm u
Thoáng nghe hơi lạnh : mùa đông tới
Cô quạnh bơ vơ tựa cảnh tù.
Sông Thu
CÙNG HỌA:
NHẮN NHỦ TUỔI GIÀ...
Họa
bốn vần
Sao tự chôn thân cảnh ngục tù
Một mình sầu não chốn âm u ?
Đừng quên...tuệ sáng theo
chân Phật
Hãy nhớ...tâm lành lắng tiếng
ru
Tuổi hạc...lung linh vòng
chuỗi nhỏ
Đường trăng...huyền ảo áng
sương mù
Suối reo, rừng trúc. hồn yên
tĩnh...
Đông hết, xuân tàn,hạ lại thu
!
Thy Lệ Trang
TIẾP HỌA:
ĐƯỢM SẦU THU
Nhìn người buồn bã những ngày thu
Ta cũng lâng lâng dạ rối mù.
Nhai bánh Trung thu dường ngói vỡ
Nhìn bài Thu điếu ngẫm lời ru
Ôm cần tựa gối mờ hi vọng
Ngõ vắng mành đơn đẫm quạnh hiu.
Rươi dậy , lâu rồi quên thú vớt
Mười năm lẻ bóng chục năm tù .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
THU BUỒN
Mưa hạ qua rồi đến nắng
thu
Mây bay gió cuốn bụi tung mù
Hàng cây lả tả chùm hoa rụng
Nhánh liễu ơ thờ tiếng dế ru
Đau xót đêm trường thêm khắc
khoải
Âm thầm tiếng ếch mãi đìu hiu
Nỗi buồn vây kín đời cô quạnh
Ai biết trần gian chốn ngục
tù !
THIÊN HẬU
CŨNG HỌA:
THU SẦU
Mưa bụi bay bay nhạt sắc
Thu
Lá khô rơi nhẹ lối sương
mù
Cung đàn thanh thoát lời ca
vọng
Nhịp điệu nhẹ nhàng tiếng hát
ru
Có phải cõi lòng đang khắc
khoải
Nên kìa ánh mắt mãi đìu hiu
`Thiên đường một thuở dây tơ
đứt
Lay lắt trái tim mãi ngục tù
Minh Thuý
ĐỒNG HỌA:
NẶNG TRĨU
Vàng cây úa lá cuối mùa thu
Sương bủa chiều giăng kín mịt
mù
Ai đợi ai lòng khan giọng ngỏ
Thu chờ người dạ trĩu lời ru
Tình xưa còn đọng mùi cay
đắng
Bóng tối chưa tàn giấc quạnh
hiu
Khoảnh khắc yên bình nào có
được
Trái tim nhỏ bé bị giam tù !
HỒNG PHƯỢNG
CÙNG HỌA:
DÁNG THU
Cảnh đẹp dịu dàng của dáng
thu
Rừng cây thấp thoáng trong
sương mù
Lững lờ mây bạc heo đường gió
Ríu rít đàn chim cất giọng ru
Hồ nước trong xanh đầy hấp
dẫn
Hương chiều nhè nhẹ chút đìu
hiu
Thi nhân cảm hứng lời ca tụng
Phản chiếu ao sâu thoát đọng
tù !
NS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét