HẠ ƠI
Mơ màng bãi vắng, tiếng hè vơi
Gió cuốn diều say lửng giữa trời
Sáo réo vi vu ngân tiếng bổng
Nhạn sà lơi lượn thả mình chơi
Nỉ non, chàng Dế than đời hẩm
Ra rả, nàng Ve níu hạ trôi
Ôi những âm thanh cùng sắc độ
Ngỡ gần lại thoáng … chợt xa xôi!
Nhạn sà lơi lượn thả mình chơi
Nỉ non, chàng Dế than đời hẩm
Ra rả, nàng Ve níu hạ trôi
Ôi những âm thanh cùng sắc độ
Ngỡ gần lại thoáng … chợt xa xôi!
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
HẠ QUA RỒI
(họa 4 vần)
(họa 4 vần)
Qua rồi mùa hạ, nỗi buồn vơi
Nắng ấm reo vang tận cuối trời
Cái tuổi yêu đương luôn mộng mị
Một thời son trẻ mãi rong chơi
Góc sân chờ bạn, nôn nao đợi
Cái tuổi yêu đương luôn mộng mị
Một thời son trẻ mãi rong chơi
Góc sân chờ bạn, nôn nao đợi
Tiếng trống tựu trường, êm ả trôi
Chút kỷ niệm xưa, còn luyến ái
Chút kỷ niệm xưa, còn luyến ái
Bóng hình thuở ấy, mãi đầy vơi
Thanh Trương
ĐỒNG HỌA:
QUÊ XƯA
Chuông chùa gióng giả tiếng đầy vơi
Theo gió vang xa khắp nẻo trời
Trăng sáng đêm thanh vằng vặc rọi
Ánh vàng hồ rộng tỏa lan chơi
Đôi tình nhân trẻ kề vai bước
Những vợ chồng già thả mộng trôi
Nhảy nhót tung tăng, đàn trẻ nhỏ
Đứa cầm khúc mía, đứa khoanh xôi.
Sông Thu
CÙNG HỌA:
HẠ TÀN
(Họa 4 Vàn)
Hạ đi lòng chợt thấy chơi vơi
Nắng ấm xa xôi tận cuối trời
Vi vút cánh diều theo
gió lộng
Nhẹ nhàng đàn vịt ngắm bóng
chơi
Ngàn hoa phai nhạt e dè nở
Dòng nước hững hờ lặng lẽ
trôi
Rộn rịp mùa hè qua chớp
nhoáng
Ngang mây chiếc én liệng đơn
côi !
THIÊN HẬU
TIẾP HỌA:
HÈ ƠI !
Rời trường đầy ắp những chơi vơi
Dành chút thời yêu ngắm đất trời.
Kem nhạt đôi que cho mắt nháy
Xanh trà không độ dẻo chân chơi.
Hòn Mê sóng lướt theo tàu dạo
Tam Đảo mây sờ thả bóng trôi.
Mươi buổi , chia tay về xóm mến
Hẹn rằm tháng bảy góp phần xôi .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
VẪN NHỚ QUÊ XƯA
Tình quê thắm thiết chẳng hề
vơi
Bách bộ đường đê ngắm đất
trời
Đã mấy thu qua luôn bận bịu
Còn bao xuân nữa để rong chơi
?
Dòng đời lặng lẽ không ngừng
chảy
Cuộc sống âm thầm vẫn cứ trôi
Ngoảnh lại thấy mình đầu bạc
trắng
Hết rồi cái thuở sáng ngoàm
xôi
Thục Nguyên
CŨNG HỌA:
NHỚ BẠN THƠ.
(họa 4 vần)
Nhớ bạn sầu đong lắc chẳng
vơi..
Bình minh hay nắng nhạt chân
trời.
Câu thơ dưới nguyệt không vần
họa.
Trà ngát bên hoa lẻ thưởng
chơi.
Bút lạnh lòng nghiên nhường
đọng mực.
Người trông vó ngựa vẫn băng
trôi.
Âm thầm nỗi nhớ gìm tâm thức.
Như mặt biển ngầm dậy sóng
sôi.
Trần Lệ Khánh--9-8-2017
ĐỒNG HỌA:
NUỐI TIẾC...
Họa bốn vần.
Thân
tặng các chi em để nhớ về thời tuổi mộng
Niềm thương, nỗi nhớ vẫn chưa
vơi
Tím cả hồn thơ, tím sắc trời
Bỡ ngỡ mắt nai thời cặp sách
Rộn ràng chân sáo thủa rong
chơi
Hạ vàng giữa đỉnh non chìm
khuất
Phượng đỏ bên triền thác cuốn
trôi
Tuổi hạc âm thầm ôm kỷ niệm
Thẩn thờ lặng ngắm bóng chiều
rơi !
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét