. AN NHIÊN
An nhiên bình lặng, mặc người say
Biết tuổi son vàng chỉ thoảng bay
Biết tuổi son vàng chỉ thoảng bay
Cố mát, cố trong như nước suối
Gắng xanh, gắng mượt tựa đời cây
Dăm vần vụng nhủ
sầu đau vợi
Đôi ý ngông ru ước
nguyện đầy
Muôn nỗi tìm quên cho hết nhớ
Cho làn gió nhẹ dịu lòng cay!
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
TRẢI LÒNG
Cạn chén cho lòng nếm tỉnh say
Khi chìm sóng nước,lúc trời bay
Bên đường thoát phận lìm im cỏ
Giữa núi tung đời vút vít cây
Biết sẽ buồn vui rồi tuột hết
Mong chi hạnh phúc mãi đong đầy
Yên bình sống trọn ngày êm ả
Có được sau lần ngậm đắng cay
Lý Đức Quỳnh
ĐỒNG HỌA:
VÔ ĐỀ
Đời thường khi tỉnh lại khi
say
Có lúc làm Thơ gửi gió bay
Thả xuống dòng mơ êm khúc
nhạc
Bừng lên nắng đẹp trải hàng
cây
Buông hoa lả lướt hương hoa
ngát
Níu nguyệt mênh mang ánh nguyệt
đầy
Tri kỷ tri âm ai đó tá..?
Mời ly Cúc tửu đậm men cay !
Trần Lệ Khánh--19-6-2016
CÙNG HỌA:
THẢN NHIÊN
Rượu mồi đã sẵn, cứ vui say
Chếnh choáng tưởng chừng gió
cuốn bay
Trời đất quay cuồng, rơi
xuống vực
Xác thân rã rượi, tấp vào cây
Uống vơi bình đế dường chưa
đủ
Nốc cạn thùng bia vẫn chửa
đầy
Còn muốn " dô dô "
cho tới sáng
Mặc tình con , vợ nuốt chua
cay
Thục Nguyên
TIẾP HỌA:
QUÊN ĐI !
Có những lúc buồn cũng muốn say
Tình đời như nước cứ vơi đầy
Lúc thương, mãnh liệt như giông đến
Khi ghét, nhạt nhòa tựa khói bay
Bợ đỡ, xun xoe người vững "
ghế "
Lạnh lùng, xa lánh kẻ nghèo "
cây "
Thôi thì quên hết cho tâm nhẹ
Nhớ mãi càng thêm nặng đắng cay !
Sông Thu
HỢP HỌA:
ĐỜI SAY
Trời oi,nóng nực,thoát ai
say?
Cái nắng nung nồng,lửa hạ bay
Cố đánh phèn trong thau nước
ruộng
Ráng tìm hơi mát,chút tàn cây
Cuộc đời khổ luỵ,chưa hề
thiếu
Kiếp sống tang thương mãi ắp
đầy
Đã trót lỡ làng gieo hạt đắng
Thì
đành trả nốt nợ chua cay.
Thanh
Hòa
CŨNG
HỌA:
THANH
THẢN
Chiều
chiều thanh thản ngắm mây bay
Thả
cánh diều thơ câu chữ say.
Chăm chị mái tơ vào ổ trứng
Dưỡng bầy ong vẽ náu tàng cây.
Cơm còm ba bữa muôi vừng béo.
Hương ngát một sân ánh nguyệt đầy.
Hưu ở sườn non an tĩnh phận
Cuộc cờ chén rượu giã đời cay .
Trần Như Tùng
ĐỒNG
HỌA:
BÌNH TÂM
Không biết mình đang tỉnh
hoặc say
Tim sai nhịp ,nhạn lạc đường
bay
Dung giăng dung dẻ qua đồi
núi
Lả lướt lượn lờ trên đám cây
Bỏ lại sau lưng đời ảo ảnh
Quên đi trước mặt chuyện vơi
đầy
Bình tâm tĩnh tọa lòng thanh
thản
Xa chốn phồn hoa bụi mắt cay
!
THIÊN HẬU
CÙNG HỌA:
THÔI ĐÀNH
Cứ diễn chưa tàn cuộc tỉnh say
Lẽ nào như gió thoảng mây bay
Lẽ nào như gió thoảng mây bay
Sen đài ráng giữ đời buông mộng
Bèo dấu đã liều phận ấp cây
Nghĩa gá muôn năm nào rũ nát
Tình trao một thuở vẫn vun đầy
Mãi chờ chẳng đến thôi đành vậy
Nước xé chân cầu rửa đắng cay!
PHAN TỰ TRÍ
TIẾP HỌA:
BUỒN
VUI
Mời nhau chén rượu để mà say
Cho nỗi muộn phiền cuộn gió bay
Sông cạn, rừng khô, cành trụi lá
Đá mòn ,suối kiệt, núi trơ cây
Chưa quên thuổ ấy, tình yêu trọn
Mãi nhớ ngày nao, hạnh phúc đầy
Chén chị, chén anh, câu xướng họa
Buồn vui chốc lát, mắt còn cay.
Thanh Trương
Cho nỗi muộn phiền cuộn gió bay
Sông cạn, rừng khô, cành trụi lá
Đá mòn ,suối kiệt, núi trơ cây
Chưa quên thuổ ấy, tình yêu trọn
Mãi nhớ ngày nao, hạnh phúc đầy
Chén chị, chén anh, câu xướng họa
Buồn vui chốc lát, mắt còn cay.
Thanh Trương
HỢP HỌA:
MẮT NHUNG CAY
Mùa Xuân hoa cỏ ngật ngầy say
Lác đác mây trời lững thững bay
Nắng quái ánh vàng trên khóm lá
Ráng chiều đỏ thẳm phủ hàng cây
Bao điều oán trách cho đi hết
Bấy nỗi yêu thương lắp kín đầy
Xa tít chân mây, người có biết
Cô đơn gặm nhấm, mắt nhung cay
Hồng Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét