Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017

TỰ VUI


TỰ VUI

 

May quá thằng ta lại thở …đều

Được say thưởng nguyệt Tết nguyên tiêu

Đuổi con ma bệnh chăm hoa sớm

Quăng chiếc chăn bông , tắm nắng chiều

Quặt quẹo lắm phen nào có đáng

Tử sinh đôi bận chả chi …nhiều

Trời thương cho sống thì vui tiếp

Bởi lẽ đời còn bộn thứ …yêu!

CAO BỒI GIÀ

13-02-2017

 

BÀI HỌA:

 

ĐỜI CÒN ĐÁNG SỐNG

 

Đường đời ta mãi bước chân đều

Dẫu đã bao phen tưởng sắp...tiêu !

Tai họa môi trường tràn khắp chốn

Giao thông xe cộ loạn trăm chiều

Ưu tư, thất bại...nào đâu ít

Bệnh tật, lo toan... cũng khá nhiều

Mà vẫn ung dung vần xướng họa

Phải chăng bởi có trái tim ...yêu !

Sông Thu

 

ĐỒNG HỌA:

 

THÀ CÓ TÌNH YÊU


Trái đất quanh năm vẫn chạy đều
Ở đời quen sống, biết chi tiêu
Đôi khi vất vả từ sương sớm
Có lúc bôn ba tận sáng chiều
Người giỏi  cao tay may rủi ít
Kẻ tồi kém vế thiệt thua nhiều
Thông minh dốt nát sang nghèo lắm
Rốt cuộc chưa bằng một nắm yêu !
Trịnh Cơ (Paris)

 

CÙNG HỌA:

 

TUYẾT BUỒN

 

Tuyết đang tràn ngập vẫn rơi đều

Sự thể kéo dài chắc phải...tiêu !

Chẳng dám lang thang đường phố vắng

Cũng đành thui thủi bữa cơm chiều

Dòng xe lưu lượng tuy hơi ít

Tai nạn giao thông lại khá nhiều !

Thôi chịu ngồi nhà mà cố thủ

May ra giữ được chút tin yêu

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA:

 

NHỚ BẠN PHƯƠNG XA

 

Ngoài kia bông tuyết vẫn rơi đều

Trắng phủ hồn ai sắc muối tiêu

Chờ ngóng vừng đông loe nắng sáng

Đợi trông ráng đỏ lẩn sương chiều

Mây giăng ảm đạm gom niềm nhớ

Gió rít u hoài giấu nỗi yêu

Bạn hỡi xa xôi nơi xứ lạnh

Tình nồng vời vợi mến thương nhiều.

Thanh Hòa

 

HỢP HỌA:

 

GIỌT NẮNG...

 

Sáng nay tản bộ đánh tay đều

Bất chợt nghe lòng nhớ tiếng tiêu 

Dạ nghĩ chim vờn thân lúa chín

Hồn mơ mây ngắm khói lam chiều

Hàng cau vắng bạn sầu tư lắm !

Cánh nhạn xa quê áo não nhiều

Giọt nắng lung linh cười khẽ hỏi

Khi nào trở lại đón người yêu ?

Như Thu

 

CŨNG HỌA:

 

PHẢI BIẾT YÊU MÌNH

 

Tốt nết tự vui cũng thấy đều

Ai thì cũng đận tưởng đà tiêu.

Trải qua tuyệt vọng chìm bao buổi

Gặp lại sinh cơ nổi một chiều.

Cái sức mạnh lên con quấy ít

Cái hồn sáng dậy mẹ tươi nhiều

Lạc quan cần lắm cho đời sống

Có biết yêu mình mới đáng yêu .

Trần Như Tùng

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHUYỆN ĐỜI

 

 Nhịp sống thế gian vẫn đặn đều

Vận xuôi số mệnh cũng đành tiêu

Tâm hồn thanh thản khi hừng sáng

Thể xác ốm đau lúc xế chiều

Tai họa bất thường nào chẳng ít

Thời cơ xuôi thuận đâu là nhiều

Mặc cho bão tố còn vây hãm

Thuận gió xuôi buồm, đời vẫn yêu.

Thanh Trương

 

CÙNG HỌA:

 

HÃY CHO NHAU ...

 

Cứ mặc thời gian bước thật đều

Cho dù tóc đã muối pha tiêu

Tình xuân vẫn đậm đà năm tháng

Mây nước còn ngơ ngẩn bóng chiều

Ai bảo nhân sinh là cát bụi

Ta rằng cuộc sống đấy tình yêu

Vòng tay xóa bỏ bao phiền muộn

Hạnh phúc cho nhau: chớ tính nhiều !

Thy Lệ Trang

 

TIẾP HỌA:

 

ĐÁNG ĐƯỢC YÊU

 

Ngày tháng tập vươn động tác đều

Để dành sức khỏe đọc thơ ... tiêu

Chén trà xanh ngắt thơm mùi khói

Mây trắng phơ phau đẹp ráng chiều

Nắng chiếu lá hoa bung cánh thắm

Gió lùa cây cỏ mượt nhung nhiều

Mùa Xuân đang đến tươi mầm sống

Cõi tạm nhiêu khê đáng được yêu

HP

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét