MƯA SẦU
Mưa đêm rả rích nhịp gieo đều
Thống thiết côn
trùng miệng cả kêu
Buồn bã
tâm hư lòng giá dại
Chập chờn mộng ảo dạ hoang
liêu
Thiết tha
nỗi muộn hoài
khua quấy
Dai dẳng nguồn cơn thả sức chiều
Mong dứt năm
canh đêm trở mộng
Cho hồn tỉnh giấc, mối sầu tiêu.
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
CHIỀU NHỚ
Đồng hồ trên vách nhịp đều
đều
Bất chợt vang rền tiếng vịt
kêu
Phá vỡ âm u màn tĩnh mịch
Xua tan quạnh quẽ cảnh cô
liêu
Trước đèn leo lét, buồn muôn
thuở
Đối bóng trơ vơ, nhớ những
chiều
Thơ thẩn một mình thôn xóm
vắng
Xa xa lặng lẽ mấy hàng tiêu
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA:
CÔ LÁI ĐÒ
Dòng nước lăn tăn sóng vỗ đều
Dòng nước lăn tăn sóng vỗ đều
Bến chờ thuyền đậu chẳng ai
kêu
Thương sao phận ấy nhà đơn chiếc
Ngại lắm nơi nầy chốn tịch liêu
Cánh nhạn xa vời bay khắp nẻo
Niềm tây sâu lắng nghĩ muôn chiều
Thiết tha người hỡi quay về nhé!
Khỏa lấp bao ngày vắng tiếng tiêu!
Như Thu
Thương sao phận ấy nhà đơn chiếc
Ngại lắm nơi nầy chốn tịch liêu
Cánh nhạn xa vời bay khắp nẻo
Niềm tây sâu lắng nghĩ muôn chiều
Thiết tha người hỡi quay về nhé!
Khỏa lấp bao ngày vắng tiếng tiêu!
Như Thu
CÙNG HỌA:
SẦU ĐÊM MƯA
Ngàn buồn thờ thẫn cảnh cô liêu
Giọt nhỏ giọt to cứ gõ đều.
Lộp bộp mái cùn như quỷ ám
Phập phình liếp rã tựa ma kêu.
Hình xa bóng vắng quên quà sáng
Vía lửng hồn lơ nhạt nắng chiều.
Mưa mải vô tư đùa rả rích
Bát sầu đang lắc nuốt sao tiêu !
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
MỘNG
GỞI PHƯƠNG NGÀN
Hiên khuya gió thoảng hạt mưa đều
Lành lạnh đêm dài tiếng
ngõng kêu
Dưới mái chùa xưa chuông mõ
sớm
Bên ngòi heo hút bóng trời
liêu
Người về từ dạo hoa khoe
sắc
Bạn đã đi khi nắng xế chiều
Thương quá con đò ngồi đợi
bến
Mà người cô phụ túng tiền
tiêu
Lê Viên Ngọc
HỢP HỌA:
SÔNG BUỒN
Dòng sông xuôi chảy, nước trôi đều
Văng vẳng trong lùm tiếng ếch kêu
Bãng lãng màn sương, trời tĩnh mịch
Phất phơ bụi cỏ, cảnh cô liêu
Người say bến mới bao ngày
tháng
Kẻ đợi đò xưa biết mấy chiều
Đêm xuống nhạt nhòa, trăng khắc
khoải
Chợt nghe thổn thức một làn tiêu.
Sông Thu
CŨNG HỌA:
MƯA
BUỒN...
Buổi sáng nghe mưa gõ nhịp
đều
Mèo con bên cạnh chẳng buồn
kêu
Cún vàng vắng chủ nằm yên
lặng
Cảnh cũ không chàng thấy tịch
liêu !
Giấc muộn mơ màng đêm hội ngộ
Ngày buồn tơ tưởng tiếng xuân
tiêu
Trà ngon độc ẩm rưng rưng nhớ
Thờ thẫn vào ra đợi nắng
chiều !
Thy Lệ Trang
ĐỒNG HỌA:
MƯA HOÀI
Mái hiên thánh thót giọt mưa đều
Tiếng ếch quanh vườn ộp ệp kêu
Mưa miết lòng ta buồn héo hắt
Mình ên căn gác vắng cô liêu
Khung trời mờ mịt bao giờ nắng
Sấm chớp lập loè suốt cả chiều
Lẩn quẩn đêm dài mơ giấc sáng
Nỗi đau da diết khó mà tiêu !
THIÊN HẬU
TIẾP HỌA:
TẬP TÀNH
(họa 4 vần)
Thơ ca xướng họa vẫn tăng đều
Dẫu mệt phờ người chẳng dám kêu
Đôi lúc từ vào đầu rộn rịp
Lắm khi tứ lạc cõi diêu tiêu
Chỉ sợ khó khăn rồi quên chước
Ước gì thuận lợi để luyện chiêu
Mong mỏi năm qua cùng tháng lại
Theo người tiếp vận hết cô liêu!
HP
HỢP HỌA:
ĐÊM BUỒN
Trời khuya tí tách giọt rơi
đều
Rền rĩ hoà âm tiếng dế kêu
Đằng đẵng canh thâu lùa buốt
giá
Lê thê đêm cạn thấm cô liêu
Tim dày tê tái mong chờ sáng
Dạ đẫm đau thương ái ngại chiều
Dạ đẫm đau thương ái ngại chiều
Thức trắng miên man sầu nặng
gối
Làm sao buông xả nỗi
buồn tiêu ?
Thanh Hòa
Thanh Hòa
CŨNG HỌA:
HOANG VU
Nhẹ gót thềm khuya bước thả đều
Bên đường thảng thốt cuốc buồn kêu
Trời xa chẳng nguyệt đêm mù thẳm
Bến cũ không thuyền cảnh tịch liêu
Gió buốt thêm sầu niềm vắng lặng
Tình đơn mãi chạnh thuở yêu chiều
Cô lư một bóng cùng sương lạnh
Cợt nữa chi người mấy tiếng tiêu.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét