Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2025

TÔI VẪN (Trường Thiên Tứ Tuyệt)

TÔI VẪN ….

( Trường thiên tứ tuyệt)

 

Tôi vẫn đi tìm chốn ổn yên

Dù cho rừng núi hoặc bưng biền

Thấy đời lắm chốn còn vui sống

Trông cảnh nhiều nơi ít muộn phiền

 

Tôi vẫn thường đi cạnh cuộc đời

Dẫu cho sóng gió giữa trùng khơi

Hay là mưa bão trên dòng nước

Để biết niềm đau của đất trời

 

Tôi vẫn mơ ngày đất nước tôi

Tự do ,hạnh phúc đến muôn người

Việt Nam tan biến đời tăm tối

No ấm dân nghèo hết tả tơi

 

Tôi vẫn mong tìm một chữ yêu

Hồn thiêng sông núi đẹp bao nhiêu

Thấy đàn cò trắng trên đồng ruộng

Lẫn sáo diều bay giữa ráng chiều

 

songquang

20250521

 

BÀI HỌA:

 

TÔI HẰNG

 

Tôi hằng tìm kiếm nẻo bình yên

Tránh chốn đao binh, cảnh võ biền

Mà vẫn hoài trông đời khốn khổ

Đâu đâu cũng ngập nỗi buồn phiền

 

Tôi hằng rong ruổi khắp trần đời

Từ núi rừng xanh xuống biển khơi

Để thấu niềm đau người lẫn vật

Trầm luân vật lộn dưới gầm trời.

 

Tôi hằng mơ ước thấy quê tôi

Hạnh phúc, tự do đến mọi người

Nhân phẩm, nhân quyền mau tái hiện

Cuộc đời thăng tiến hết sầu tơi.

 

Tôi hằng mơ ước thấy tình yêu

Nẩy trổ muôn nơi , yêu thật nhiều

Để trái tim hồng nồng ấm mãi

Đắm say tha thiết khúc ca chiều.

CAO BỒI GIÀ

22-5-2025

 

ĐỒNG HỌA:

 

NƠI CHỐN ĐÃ TỪNG QUA

Đà Nẵng

Tìm Cha để đến chốn bình yên!

Sóng biển bao quanh trại võ biền!

Nắng gió ồn ào reo cảnh sống!

Đêm nằm rõ tiếng Mẹ ưu phiền!

Sài Gòn

Xóm Gà Gia Định ngựa lên đời! (1)

Bà Chiểu Lăng Ông rộng biển khơi! (2)

Tiểu Học Trường Nam là đất nước! (3)

Vài xu kẹo kéo ngọt đầy trời! (4)

Đà Lạt

Đại Học uy nghi! Thép đã tôi!

Mê Linh hồ đẹp thật mê người!

Cam Ly thác bạc reo ngày tối!

Hoa trái mưa phùn đẫm áo tơi!

Vĩnh Phú

Mai Côi thung lũng giết người yêu!

Ác Tính Lắc Tô sốt bấy nhiêu! (5)

Bùn sỏi Hạ Hòa đau cấy ruộng!

Bến Đò Ấm Thượng khóc thăm chiều! (6)

Đức Hùng

Sydney, Úc Châu, 21/05/2025

Cước Chú :

(1) Những năm 1954, 1955 thế kỷ trước, xe ngựalà một trong những phương tiện chuyên chở chính cho những người dân nghèo vùng Xóm Gà, Cây Quéo, Gia Định, Việt Nam!

(2) Chợ Bà Chiểu thật là to lớn! Còn Lăng Ông thì thật là nguy nga tráng lệ!Người dân từ Bắc vào Nam trông thấy “rộng như biển khơi”!

(3) Thời 1954, 1955, ngôi Trường Tiểu Học Nam Tỉnh Lỵ Gia Địnhtrông thật là to lớn, uy nghiêm! Được vào học trường này, người học sinh nhỏ bé cảm thấy đó là “đất nước Việt Nam” của mình!

(4) Hồi 1954, 1955, 1956, ở Trường Tiểu Học Nam Tỉnh Lỵ Gia Định xuất hiện một ông bán kẹo kéorất ngon ngọt, rao hàng rất là “văn chương, khéo miệng, xuất khẩu thành thơ” như sau :

“Ông Tây mà lấy Bà Đầm,

Thấy hàng kẹo kéo chạy ầm ra mua”

. . .

“Cô kia chồng bỏ chồng chê,

Ăn đồng kẹo kéo chồng mê lại liền!”

v.v. . .

(5) Trại Tù Cải Tạo Vĩnh Phú có một vùng tên gọi là Mai Côi , Hạ Hòa rất độc địa. Dân địa phương có câu Ca Dao phản ảnh sự độc địa đó như sau :

“Thương nhau cho thịt cho xôi,

Ghét nhau đưa tới Mai Côi, Hạ Hòa!”

Bùn đen độc hại dồn vào thung lũng này thành một lớp dày. Dưới đáy toàn là sỏi đá! Vậy mà Quản Giáo Cộng Sản vẫn ra lệnh trồng lúa sản suất trên “đất” bùn sình này!

Ở đây, có một loại vi khuẩn gây chết người tên gọi là Lắc Tô (Lacto). Vi khuẩn này xâm nhập vào người không may nào, người ấy sẽ bị nhiễm trùng, sốt cấp tính cao đến khoảng 42 độ C và chết rất nhanh nếu không được chữa trị kịp thời! Tù Cải Tạo Việt Nam Cộng Hòa nào bị chuyển vào vùng này là coi như đi lãnh Án Tử Hình! Rất ít người may mắn sống sót!

(6) Bến Đò Ấm Thượng là địa danh, là nơi dừng chân chuyển tiếp đến các Trại Cải Tạo vùng Vĩnh Phú! Gia đình đi thăm nuôi chắc chắn sẽ phải đi qua đây! Nhiều khi đi suốt bao nhiêu ngày, đến lúc chiều tối mới đến được Trại Cải Tạo! Có Trại được gọi là “Trại Bò” vì các Tù Cải Tạo ở đây đã suy dinh dưỡng, đói khát, kiệt sức quá rồi, không đi được nữa, phải bò mà thôi!

Như vậy, làm sao mà không khóc thương cho được?!

 

CÙNG HỌA:

 

TÔI MUỐN.

Tôi muốn thái bình cảnh sống yên

Từ xuôi đến ngược lẫn ao biền

Mọi nhà sung túc vui an lạc

Muôn nẻo an khang hết não phiền.

 

Tôi muốn cho em hạnh phúc đời

An nhàn,cuộc sống mãi vui khơi

Như dòng nước mát nuôi cây cỏ

Tựa ánh dương hồng quyện biển trời.

 

Tôi muốn là em mãi của tôi

Là niềm ao ước của muôn người

Dịu dàng,bác ái luôn chân thật

Trong sáng,thiện lương dẫu áo tơi!

 

Tôi muốn cùng em trọn cuộc yêu

Bởi đời ngắn ngủi chẳng nhiều nhiêu

Giàu sang,nghèo khổ cùng tâm thuận

Sánh bước bên nhau đến xế chiều.

LAN.

(22/05/2025).

 

TIẾP HỌA:

 

TÔI MUỐN…

 

Tôi muốn mỗi ngày được sống yên

Xuống bưng lùa vịt thả trong biền

Lai rai xị đế chiều an tịnh

Ngắm ruộng cò bay chẳng não phiền

 

Tôi muốn lánh xa biển lận đời

Sóng triều tang hải lụy ngàn khơi

Xuồng nan mỏng mảnh ao hồ phận

Được sống yên vui thuận ý  trời

 

Tôi muốn thoát hồn khỏi xác tôi

Để không ràng buộc xác thân người

Vào nơi táng tận lương tâm mãi

Tựa kiếp bù nhìn mặc áo tơi

 

Tôi muốn trọn đời vẹn nghĩa yêu

Phù sa tưới tẩm ruộng phì nhiêu

Gió thơm hương lúa miền quê Mẹ

Bát ngát đồng xanh rực nắng chiều

Lý Đức Quỳnh

 22/5/2025

 

HỢP HỌA:

 

TÔI MONG

 

Tôi mong thế giới mãi bình yên

Từ chốn sơn lâm đến bãi biền

Hết cảnh xâm lăng và áp bức

Xa điều lo lắng, nỗi ưu phiền.

 

Tôi mong mọi chốn ở trên đời

Đồi núi, ruộng đồng lẫn biển khơi

Khí hậu ôn hòa, mưa nắng thuận

Thiên nhiên tươi đẹp dưới ơn trời.

 

Tôi mong quyến thuộc, bạn bè tôi

Ai cũng an vui trọn kiếp người

Hạnh phúc, ấm no tròn ước nguyện

Không người đói lả, kẻ te tơi.

 

Tôi mong san sẻ trọn tình yêu

Có được bao nhiêu tặng bấy nhiêu

Gởi khắp thế gian, người mọi chốn

Trong từng khoảnh khắc sáng, trưa, chiều.

 

Sông thu

( 22/05/2025 )

  

CŨNG HỌA:


CỨ NGỠ...

Nương vận vui thơ Trưởng bối Song Quang


Cứ ngỡ về vườn chúng để yên

Cất chòi ngay mảnh ruộng đầu biền*

Nào ngờ bọn héng ưng gây chuyện

Súng ống hăm he rắc rối phiền


Cứ ngỡ xuôi chèo dựng lại đời

Xuống ghe cùng chiến hữu ra khơi

Te tua sóng vật hơn tuần lễ

Ói mửa rên la thấu tận Trời


Cứ ngỡ bầu sinh ngữ của tôi

Giúp cho lây lất chốn quê người

Không dè vốn liếng "ăn đong" ấy

Chẳng đỡ cho thân bớt nát tơi


Cứ ngỡ muôn đời chẳng thể yêu

Cắm đầu cày cuốc mất giờ nhiều

Năm qua tháng đến dài vô tận

Gặp lại người xưa lúc quá chiều


Nông gia hai lúa miệt vườn New Jersey

Vào Hạ năm lưu vong thứ 38:24 tháng 5,2025

*Ruộng đầu biền : mảnh ruộng nằm sát 

hương lộ. Nay hầu hết đã thành những 

khu xóm dân cư mới


ĐỒNG HỌA:


TÔI ĐÃ…


Tôi đã tìm về sống thật yên

Nơi này đất cõi bưng miền biền

Mật khu chống giặc thời chinh chiến

Nay cảnh thanh bình chẳng nhiễu phiền


Tôi đã an tâm hội nhập đời

Cùng vui san sẻ khắp ngàn khơi

Hòa mình ngày tháng duyên không đợi

Hạnh phúc chứa chan thấu ngất trời


Tôi đã không còn thắc mắc tôi

Mà gieo trải nghiệm ngập tình người

Quê hương mới chính là nguồn cội

Dân tộc anh hùng dẫu đói tơi


Tôi đã thầm mơ xưa tiếng yêu

Sông dài biển rộng đất phì nhiêu

Bà ba quần lãnh dáng quê điệu

Em vẫn luôn mưa sáng nắng chiều.

Hải Rừng

25/5/2025


CŨNG HỌA:

 

TÔI ĐÃ …

 

Tôi đã một thời sống thật yên

Đơn sơ hạnh phúc cạnh sông biền

Hằng ngày lên tỉnh cùng bè bạn

Kinh sử luyện trau chẳng nhiễu phiền

 

Tôi đã chuyên tâm suốt một đời

Dẫu cho gian khổ chẳng sầu khơi

Gắng công đèn sách ơn cha mẹ

Toại ước công danh nợ biển trời

 

Tôi đã nhủ lòng nói với tôi

Quê hương bổn phận của từng người

Cùng nhau bảo vệ không hờ hững

Chung sức gìn lưu chẳng rã tơi

 

Tôi đã có lần nói tiếng yêu

Việt Nam sông núi đất phì nhiêu

Rạng ngời cô gái trên đê vắng

Nón lá che nghiêng dưới nắng chiều

Hưng Quốc

Texas 5-24-2025


TIẾP HỌA:


CHIỀU


Thất thập qua rồi thân chẳng yên

Vì sao mãi chịu những ưu phiền?

Đã qua nửa kỷ còn đeo đẳng

Bởi gánh trên vai tiếng "Võ Biền".


Một thời lang bạt giữa vùng khơi

Sống kiếp tha hương hơn nửa đời

Cố gắng bòn thương nơi xứ lạ

Gom bao nỗi nhớ tận phương trời.


Lận đận vẫn còn bám víu tôi

Nghe lời vun bón của bao người

Nên thân chẳng bỏ , vì thương cảm

Bởi thế mang hoài mảnh áo tơi.


Vấn lòng tình đó có còn yêu

Đem chất lên vai được bấy nhiêu

Thừa thãi xin nhường cho bạn trẻ

Vì mình tuổi đã bước sang chiều.

2025-05-31

Võ Ngô


 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét