CON CHỮ VỚI NHÀ THƠ
Còn chút phiêu bồng gửi ý thơ
Chiều dâng nắng rũ chẳng tình cờ
Thu phai , chữ rụng , hồn xao xác
Đông cóng, tình chờ não trống trơ
Giã biệt lời nồng, không tiếng hẹn
Chia ly chén nhạt, có ai chờ?
Biển xanh khói sóng nhòa sương phủ
Tóc trắng người già ngóng ngẩn ngơ
Chung văn
BÀI HỌA:
THƠ THẨN VỊNH GIÀ
Bóng tà một chút gửi vần thơ
Biết tuổi ta nay đã trắng cờ
Ngữ lạc gào đời, đâm rõ thẩn
Văn già chuốt giọng, hóa ra trơ
Thất ngôn viết nhạo, cơm quên nuốt
Bát cú cười ngông, ván sẵn chờ
Thiên mệnh dùng dằng chi được nữa…
Vuông chiều nhạt nắng lại hồn …ngơ!
CAO BỒI GIÀ
10-09-2022
ĐỒNG HỌA:
MƠ MỘNG
Chong đèn thảo lại mấy vần thơ!
Ghép nỗi buồn vui giữa cuộc cờ!
Suy nghĩ tìm câu vì ý mọn
E dè hoán vận bởi nguồn trơ
Triều dâng sóng vỗ hoài lưu luyến
Biển nhớ thuyền trôi mãi đợi chờ
Nguyệt bảo em đừng mơ mộng nhé!
Đôi lần ngẫu hứng khó làm ngơ!
Như Thu
09/10/2022
CÙNG HỌA:
ĐỜI MÃI ĐẸP
Lúc tràn thi tứ, viết câu thơ
Để luyện suy tư, đánh ván cờ
Bận rộn, tâm hồn thành bén nhậy
Biếng lười, đầu óc hóa trơ trơ
Tâm già, mộng ước còn nung nấu
Trí lão, niềm tin vẫn đợi chờ
Tràn ngập yêu thương, đầy sức sống
Cuộc đời mãi đẹp chẳng sao ngơ.
Sông Thu
( 11/09/2022 )
TIẾP HỌA:
NỖI BUỒN.
Nỗi buồn cô quạnh gặp nàng thơ
Tâm sự trào vui tựa mở cờ
Thế giới chiến tranh sao hiện hữu?
Hạng người hiểm ác vẫn lì trơ?
Hay ngày tận thế đang kề cận?
Chắc họa diệt vong đã chực chờ?
Tự hỏi, tự suy, lòng trĩu nặng
Nàng thơ bất lực cũng đành ngơ.
110922.
Đoàn Đình Sáng.
HỢP HỌA:
VƯỜN THƠ
Một ngày
lạc bước chốn vườn thơ
Thi hữu
chung vui, thật bất ngờ
Phục
bạn...lắm khi thêm lẩn thẩn
Giận mình,
nhiều lúc lại buồn trơ
Lãng quên
mấy bận, còn mong nhớ
Thao thức
bao đêm...vẫn đợi chờ
Dòng chữ
gieo vần vui xướng họa
Không đành
tạm biệt, để làm ngơ...
11/9/2022
Hồng
Vân
CŨNG HỌA:
TUỔI GIÀ
VỚI THƠ
Giấc mộng
đất trời*,gửi gấm thơ...
Tấm thân
phiêu bạt ,cuốn theo cờ.
Trông về
xứ mẹ ,lòng tê cóng,
Tưởng tới
quê nhà,dạ buốt trơ.
Chỉ
thoáng...đông về đuờng tuyết phủ,
Chả
chầy...thu tận, lối băng chờ.
Trùng
dương bát ngát, còn đâu nữa ?
Quanh quẩn
ra vào...trí lẫn,ngơ!
*mơ lớn
Thanh Hoà.
ĐỒNG HỌA:
TƠ VƯƠNG
Từ dạo người đi…bặt tiếng thơ
Còn đây lạc lõng mấy quân cờ
Vần xiêu…để bóng càng hiu quạnh
Ý lạc… cho đời mãi lạnh trơ
Lục bát …mênh mang ngàn nỗi nhớ
Đường thi…khắc khoải vạn câu chờ
Mười năm gói trọn niềm tâm sự
Em vẫn mơ hoài thủa dại ngơ !
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét