ĐÃ NHUỐM
MÀU THU
Đã nhuốm
vào thu có dáng thơ
Trời xanh
màu ngọc đẹp tranh mơ
Rừng phong
duyên dáng vàng phơi 🍂 lá
Sương sớm
ban mai phủ bóng mờ
Cuối hạ
còn đây vạt nắng vàng
Heo may
nhè nhẹ kéo thu sang
Trên cành
sắc lá buồn thay áo
Chiều
xuống hoàng hôn phủ dặm ngàn
Đã nhuốm
màu thu khắp núi đồi
Gió se
lành lạnh thấm làn môi
Sương
giăng ngập lối như mờ ảo
Quê cũ giờ
đây khuất nẻo rồi !
Cơn gió
chiều thu cuốn lá rơi
Sắc vàng
chao đảo thoáng chơi vơi
Ra sân gom
quét thương đời lá
Nghĩ phận
con người cũng vậy thôi !
songquang
20220923
( mùa thu
2022)
BÀI HỌA:
CHỚM THU CẢM
Âm thầm cảnh vật đã nên thơ
Dấu vết thu sang đã thoáng mờ
Phải gió heo may về cuối bãi
Lạnh lùng bên cửa ánh trăng
mơ
Cảnh sắc rừng xa chửa nhuộm vàng
Vì hè nấn ná, rót hơi sang
Nung nồng cho thỏa cơn thèm
khát
Mới thả trần gian đón gió
ngàn
Cúc vàng đua nở giữa lưng đồi
lá đỏ đơm cành tựa cánh môi
viễn xứ, đêm thu trào nỗi nhớ…
quê hương yêu dấu đã xa rồi…
Đáo cội, giã cành lá rụng rơi
Bao nhiêu tâm sự chất đầy vơi
Ngõ buồn cánh úa bay theo gió…
Chạnh nghĩ ta rồi cũng thế
thôi…
CAO BỒI GIÀ
24-09-2022
ĐỒNG HỌA:
THẤP
THOÁNG THU VỀ .
Gió thu
thấp thoáng lạnh hồn thơ
Nhưng vẫn
hoài mong chút mộng mơ
Bởi lá sầu
thêm , rồi rớt rụng
Và hoa
buồn nở dưới sương mờ
Hạ vãn chở
bè mây rực vàng
Thu ư ?
Chắc hẳn đợi mùa sang
Thì thôi
vén tóc chờ chim núi
Đến thả
đường bay tới bạt ngàn
Chiu chắt
hoàng hôn tím vạt đồi
Hỡi em yêu
xoá vết son môi
Cho anh
thấy được hồn nhiên gọi
Tình đến,
vì chưng đã lỡ rồi
Lại bóng
thu che hình ảnh rơi
Thiết tha
bao nỗi nhớ đầy vơi
Ngày mai
cây sẽ phai mầu biếc
Xa xót
riêng lòng khổ luỵ thôi ...
Utah
24 - 9 - 2022
CAO MỴ
NHÂN
CÙNG HỌA:
DẠO BƯỚC TRÊN ĐỒI THU
Mùa thu, trời đất quá nên thơ
Đã khiến lòng người đắm mộng mơ
Bãng lãng, không gian màu xám bạc
Mơ màng, sông núi khói sương mờ
Vòm lá rừng cây lấm tấm vàng
Heo may lành lạnh báo mùa sang
Sánh đôi, ta bước trên đồi gió
Mái tóc em bay quyện gió ngàn
Lãng đãng sương giăng phủ khắp đồi
Em nghe gió nhẹ lướt qua môi
Lâng lâng cảm giác như anh mới...
Lén đặt nụ hôn...ước hẹn rồi !
Về chiều, lấm tấm hạt mưa rơi
Trời đã nhạt nhòa, mộng chửa vơi
Vẫn mãi dùng dằng khôn trở gót
Nhưng mà...đã muộn...phải về thôi !
Sông Thu
( 25/09/2022 )
TIẾP HỌA:
NHẶT…THU
Nhặt dưới vòm thu một tứ thơ
Đem về nối nhịp chiếc cầu mơ
Tung tăng ngõ mộng đùa hoa bướm
Mặc kệ hoàng hôn xuống phủ mờ
Nhặt giữa vườn thu đóa cúc vàng
Bến lòng trang điểm đợi em sang
Con thuyền ghép nửa vành trăng ngọc
Viễn thẳm đôi ta lướt sóng ngàn
Nhặt nắng hồng thu vướng đỉnh đồi
Để dành mỗi sáng em tô môi
Phấn son làm đẹp tình đôi lứa
Tự cổ giai nhân đã vậy rồi
Nhặt giọt sương thu tối lạnh rơi
Làm thành nốt nhạc những đầy vơi
Đất trời muôn điệu giao hòa tấu
Mây gió bổng trầm hát mãi thôi…
Lý Đức Quỳnh
HỢP HỌA:
CÓ PHẢI ,
Có phải thu về gợi ý thơ
Đêm thâu gom góp những màng mơ
Loanh quanh đâu cũng màu nhung nhớ
Kỷ niệm ngày xưa tưởng nhạt mờ
Nhớ mãi thanh âm khúc điệp vàng
Êm đềm trầm bổng đón mùa sang
Mây trời óng ả thêm tươi sắc
Hoa bướm hân hoan lượn phố ngàn
Nắng rót thênh thang xuống lũng đồi
Trải dài hạt nhỏ ánh bờ môi
Lung linh vạn đoá đang say giấc
Lấp lánh ngàn hoa chợt tỉnh rồi !
Vào cuối mùa thu lá rụng rơi
Cõi lòng xao xuyến lệ đầy vơi
Buồn cho sắc thắm nay vàng vọt
Tức cảnh mà thương với xót thôi !
PHƯỢNG HỒNG
CŨNG HỌA:
THU CẢM
Bạn
mới,khai trường,mấy bé thơ,
Mây trời
trắng nõn,nhẹ như mơ.
Lá vàng
chạm gió,còn lưu luyến,
Nắng sớm
tan sương hết phủ mờ
Gió
chuyển,cười tươi đóa cúc vàng
Heo may
dọn lối, rước mùa sang
Chim đàn
ríu rít rời phương bắc,
Cánh lẻ
đơn côi ,vạc vượt ngàn
Nhuốm
lạnh,hơi thu đỏ ngọn đồi,
Áo chưa đủ
ấm, nhạt bờ môi,
Hè đi vội
vã không lời biệt
Vạt nắng
hồng tươi đã khuất rồi!
Vàng lá
lìa cành lả tả rơi,
Hồn đau
thấm thía...nỗi đầy vơi,
Nghĩ thân
biệt xứ,xa nguồn cội,
Tưởng phút
tương phùng, dạ thúc thôi...
Thanh Hoà
30/09/2022
ĐỒNG HỌA:
THU HẸN
BÊN RỪNG
Ký ức êm
đềm trải lối thơ
Sương
chiều bàng bạc khắp trời mơ
Mười lăm…ừ
nhỉ em vừa lớn
Vẫn thích
tung tăng dưới Nguyệt mờ
Bát ngát
rừng thu lá trổ vàng
Rộn ràng
hoa dại đón mùa sang
Bên anh…
khép nép …tay nâng nhẹ
Tà áo em
bay giữa gió ngàn
Đôi phút
dừng chân ở cuối đồi
Nụ hôn nhè
nhẹ ấm làn môi
Ra về em
vẫn còn xao xuyến
Ngơ ngẩn
như Nai lạc lối rồi.
Người đến…
người đi … chỉ thế thôi!
Hương tình
ngày đó vẫn chưa vơi
Nửa vầng
trăng hẹn ai đem mất
Còn
lại bên rừng … lá úa rơi !
Thy Lệ
Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét