HỎI GIÓ
(Ngũ ngôn tứ tuyệt trường
thiên – Lộc Lư – Vận Trắc)
VIỄN LÃNG HOÀI SAO GIÓ?
Gieo chi sầu vạn cổ
Thổi bùng ký ức xưa
Thốc lạnh hồn thu mộ
Ánh lui, chiều nín thở
VIỄN LÃNG HOÀI SAO GIÓ
Trời giận đổ sương sa
Dùi ai, khua tiếng mõ?
Mảnh khuyết buồn treo đó
Đêm tàn, lời cố ngỏ
Có ai cô quả như…
VIỄN LÃNG HOÀI SAO GIÓ?
CAO BỒI GIÀ
26-09-2020
BÀI HỌA:
HỒN THU
Xào xạc rừng thu gió
Chau mày mặt giếng cổ
Sầu ai bóng nguyệt mờ
Giựt dậy hồn trong mộ!
Nai vàng ngơ ngác thở
Xào xạc rừng thu gió
Trăng lạnh hồn bơ vơ
Công phu ngùi khánh mõ.
Hài gót rêu còn đó
Thời gian như muốn ngỏ
Hồn thu chẳng bến bờ
Xào xạc rừng thu gió.
Mailoc
ĐỒNG HỌA:
NẮNG THU
PHAI
Nắng nhạt
trời không gió
Nhìn mơ về
phố cổ
Bao thời
kỷ niệm vui
Đã hết
người sâu mộ
Thu về như
nghẹn thở
Nắng sớm
trời không gió
Lá rụng
héo bên thềm
Xa vừa
nghe vọng mõ
Ký ức còn
in đó
Đời thôi
đà hết ngỏ
Áng mây
sầu lửng lơ
Nắng sớm
trời không gió
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
9/27/2020
TIẾP HỌA:
TIẾNG VỌNG
MIÊN MAN THEO NGỌN GIÓ
Tiếng vọng từ thiên cổ
Ve vuốt mỗi con người
Hát ru từng nấm mộ.
Từng nhịp thời gian thở
MIÊN MAN THEO NGỌN GIÓ
Tiếng cười và nỗi đau
Hòa lẫn hồi chuông mõ
Ngàn xưa, nay vẫn đó
Vẳng vẳng lời trao ngỏ
Cảm tạ cuộc đời này
MIÊN MAN THEO NGỌN GIÓ
Sông Thu
( 27/09/2020 )
HỢP HỌA:
SẦU
GỞI NỖI
SẦU MÂY GIÓ
Lắng buồn
vương bóng cổ
Ngậm ngùi
thắm lệ sa
Rêu phủ
xanh phần mộ
Nghẹn hoài
theo tiếng thở
GỞI NỖI
SẦU MÂY GIÓ
Văng vẳng
vọng hồi chuông
Xa đưa
vang nhịp mõ
Ảm đạm
trời nơi đó
Âm u vườn
chốn ngỏ
Buồn vương
trên cỏ cây
GỞI NỖI
SẦU MÂY GIÓ !
Bạc
Liêu/27/9/2020
Hồng Vân
CŨNG HỌA:
BẤT THƯỜNG
(Ngũ ngôn tứ tuyệt Vận Trắc)
BẤT NHẤT NGƯỜI CHÊ GIÓ
Thất thường từ thượng cổ
Lang bang khắp chốn chơi
Mấy lúc chìm trong mộ
Chu du không kịp thở
BẤT NHẤT NGƯỜI CHÊ GIÓ
Thủ thỉ dường mưa sa
Dạt dào tựa nhịp mõ
Lá đổ thu buồn đó
Âm thầm không muốn ngỏ
Đành lòng đoạn tuyệt như
BẤT NHẤT NGƯỜI CHÊ GIÓ
Thanh Hoà
BẤT NHẤT NGƯỜI CHÊ GIÓ
Thất thường từ thượng cổ
Lang bang khắp chốn chơi
Mấy lúc chìm trong mộ
Chu du không kịp thở
BẤT NHẤT NGƯỜI CHÊ GIÓ
Thủ thỉ dường mưa sa
Dạt dào tựa nhịp mõ
Lá đổ thu buồn đó
Âm thầm không muốn ngỏ
Đành lòng đoạn tuyệt như
BẤT NHẤT NGƯỜI CHÊ GIÓ
Thanh Hoà
ĐỒNG HỌA:
LÁ THU RƠI TRƯỚC GIÓ.
LÁ THU RƠI TRƯỚC GIÓ,
Phủ ngập ngôi chùa cổ.
Riêng cúc nở vàng
tươi,
Sắc hoa người ái mộ.
Thổi nhẹ như hơi thở,
LÁ THU RƠI TRƯỚC GIÓ.
Cây trơ trụi giữa
trời,
Đứng lặng nghe chuông
mõ.
Lẽ vô thường thế đó,
Nào biết cùng ai ngỏ.
Nơi cõi tạm buồn như,
LÁ THU RƠI TRƯỚC GIÓ.
Mỹ Ngọc.
Sep.27/2020.
CÙNG
HỌA:
GIÓ Ở ĐÂU ?
NẮNG TẮT CHỜ HIU GIÓ
Em là cây thụ cổ
Ta ngồi dưới bóng râm
Ta nhớ người trong mộ
Bụi tre xào xạc thở
NẮNG TẮT CHỜ HIU GIÓ
Chiều xuống buồn hoang sơ
Chùa xa buông tiếng mõ
Bóng dáng xưa
còn đó
Môi hồng chưa muốn ngỏ
Tình thu sao hững hờ
NẮNG TẮT CHỜ HIU GIÓ
THIÊN LÝ
TIẾP HỌA:
RA KHƠI
XIN TRỜI ĐỪNG LỘNG GIÓ
Sách dạy từ kim cổ
Sóng dậy chớ ra khơi
Mất màu tươi thảo mộ
Nhịp sống như ngừng thở
XIN TRỜI ĐỪNG LỘNG GIÓ
Cho thuyền con dựng buồm
Để kịp thời chuông mõ
Tiếng Thu ca vọng đó
Réo rắt lời đang ngỏ
Mời gọi phút xa khơi
XIN TRỜI ĐỪNG LỘNG GIÓ
songquang
XIN TRỜI ĐỪNG LỘNG GIÓ
Sách dạy từ kim cổ
Sóng dậy chớ ra khơi
Mất màu tươi thảo mộ
Nhịp sống như ngừng thở
XIN TRỜI ĐỪNG LỘNG GIÓ
Cho thuyền con dựng buồm
Để kịp thời chuông mõ
Tiếng Thu ca vọng đó
Réo rắt lời đang ngỏ
Mời gọi phút xa khơi
XIN TRỜI ĐỪNG LỘNG GIÓ
songquang
HỢP
HỌA:
THEO NGỌN GIÓ BUỒN
Ngũ ngôn tứ tuyệt- Lộc Lư-Vận Trắc
NHẸ NHÀNG THEO NGỌN GIÓ
Văng vẳng lời thơ cổ
Ai oán mấy đường tơ
Khóc thương người dưới mộ !
Có phải từng hơi thở
NHẸ NHÀNG THEO NGỌN GIÓ
Xót xa những giọt sầu
Như gõ bao hồi mõ?
Mang niềm son sắt đó
Dù một lời chưa ngỏ
Tình thoáng tựa mây trôi
NHẸ NHÀNG THEO NGỌN GIÓ !
Thy Lệ Trang
Ngũ ngôn tứ tuyệt- Lộc Lư-Vận Trắc
NHẸ NHÀNG THEO NGỌN GIÓ
Văng vẳng lời thơ cổ
Ai oán mấy đường tơ
Khóc thương người dưới mộ !
Có phải từng hơi thở
NHẸ NHÀNG THEO NGỌN GIÓ
Xót xa những giọt sầu
Như gõ bao hồi mõ?
Mang niềm son sắt đó
Dù một lời chưa ngỏ
Tình thoáng tựa mây trôi
NHẸ NHÀNG THEO NGỌN GIÓ !
Thy Lệ Trang
CŨNG HỌA:
THEO GIÓ
PHIÊU BỒNG CÙNG VỚI GIÓ
Lãng tử về thiên cổ
Khắc khoải bởi lao tù
Hờn căm vùi huyệt mộ
Chị Nguyệt như ngừng thở
PHIÊU BỒNG CÙNG VỚI GIÓ
Ngàn năm lặng khánh
chuông
Vạn kiếp lơi dùi mõ
Phù vân lơ lửng đó
Lối cũ bìm vương ngỏ
Lẩn thẩn tận vô hồn
PHIÊU BỒNG CÙNG VỚI
GIÓ
Thanh Song Kim Phú
CA Sep/27/2020
ĐỒNG HỌA:
BẼN LẼN
HỒN
THU RUN QUYỆN GIÓ
Kiều
diễm xinh thiên cổ
Vàng
trải thảm quanh hồ
Trốt
xoay thành lá mộ
Nhẹ
lướt như hơi thở
HỒN
THU RUN QUYỆN GIÓ
Bình
minh đến lặng lờ
Chỉ
tiếng chùa khua mõ
Áo
vàng ai đứng đó
Bẽn
lẽn lời chưa ngỏ
Tim
rộn rã bồi hồi
HỒN
THU RUN QUYỆN GIÓ
Phương Hoa - Sep 27th 2020
CÙNG HỌA:
THẦM
MONG
THẦM
MONG NHƯ NGỌN GIÓ
Thơ
thẩn quanh thành cổ
Thương
hải biến tang điền
Người
xưa vùi dưới mộ
Ngột
ngạt từng hơi thở
THẦM
MONG NHƯ NGỌN GIÓ
Bay
xa chốn bụi trần
Thanh
tịnh cùng chuông mõ
Bao
ngày luôn đợi đó
Ngóng
gió về trao ngỏ
Tâm
sự ước mơ này
THẦM
MONG NHƯ NGỌN GIÓ
Thúy
M
9/27/20
TIẾP
HỌA:
LÃNG ĐÃNG
MÂY CHỜ GIÓ
Lãng đãng
mây chờ gió
Trầm tư
như tượng cổ
Ngậm ngùi
dĩ vãng qua
Tóc xoã
nơi đầu mộ
Lạnh lùng,
hiu hắt thở
Lãng đãng
mây chờ gió
Hương ngát
toả đường hoa
Đèn,
nhang, chuông gọi mõ
Dấu nguyệt
tàn nơi đó
Trang thơ
còn bỏ ngỏ
Lời kệ
vọng xuýt xoa
Lãng đãng
mây chờ gió...
CAO MỴ
NHÂN
HỢP HỌA:
NHỚ CHĂNG
KHẮC KHOẢI MÀ CHI GIÓ
?
Ôm ghì cơn mộng nhỏ
Phút giây lòng xuyến
xao
Chạnh tủi đồi thông mộ
Lắng nghe mà nghẹn thở
KHẮC KHOẢI MÀ CHI GIÓ
?
Khuya khoắt giọt buông
lơi
Thinh không văng vẳng
mõ
Vẫn khúc bi ai đó
Cô đơn lùa tối ngõ
Nhớ chăng khi thốt thề
KHẮC KHOẢI MÀ CHI GIÓ
?
PHƯỢNG HỒNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét