CON CÒ MÀY ĐI ĂN ĐÊM…
Ăn đêm con cỏ, ấy con cò
Trăng sáng bưng đồng vẫn dạ
lo
Gió bấc, hàn thân, lòng ái ngại
Cành mềm, lộn cổ, trẻ bơ vơ…
Có thương tay nhẹ không van lụy
Xin xáo lèo trong, kẻo chết
nhơ
Nhân thế bao người say đắm …đục
Âu ờ có thẹn ý lời …thơ?
CAO BỒI GIÀ
12-09-2020
Ngẫu từ ca dao: Con cò mày đi ăn đêm / Đậu phải
cành mềm lộn cổ xuống ao/ Ông ơi xin vớt tôi nao/ Tôi có lòng nào ông hãy xáo
măng/ Có xáo thì xáo nước trong/ Đừng xáo nước đục , đau lòng cò con.
BÀI HỌA:
LỜI CÒ CON
Nhỏ bé thân tôi, một cái cò
Trên đồng trời tối, dạ âu lo
Ruộng sâu chân bước, đi lầm lũi
Mồi hiếm thân nhoài, nghĩ vẩn vơ
Nghỉ mệt, chọn cành sà vũng sạch
Nhỡ xui, lộn cổ tránh bùn nhơ
Vớt lên, người có đem xào nấu
Nước bẩn đừng dùng, tội trẻ thơ .
Sông Thu
( 13/09/2020 )
ĐỒNG HỌA:
THÂN PHẬN VẠC CÒ
Đã lỡ làm thân cái Vạc Cò
Trong lòng cũng lắm chuyện âu lo
Đồng sâu hụt cẳng nhầm nơi đục
Vũng cạn sa chân phải chốn nhơ
Gặp phước người thương còn nghĩ lại
Hay xui kẻ ghét lại đày vơ
Đem về xào nấu...thân chi nữa !
Chỉ tội bầy con quá bé thơ
songquang
Đã lỡ làm thân cái Vạc Cò
Trong lòng cũng lắm chuyện âu lo
Đồng sâu hụt cẳng nhầm nơi đục
Vũng cạn sa chân phải chốn nhơ
Gặp phước người thương còn nghĩ lại
Hay xui kẻ ghét lại đày vơ
Đem về xào nấu...thân chi nữa !
Chỉ tội bầy con quá bé thơ
songquang
CÙNG HỌA:
MẸ
CON NHÀ CÒ
Nuôi
con khôn lớn mẹ thương cò
Non
nớt vào đời lắm chuyện lo
Chọn
miếng an lành mà tới mổ
Thấy
mồi nghi vấn chớ nhào vơ
Bao
phen đúng đắn thì đâu nhủ
Một
bận lỡ lầm sẽ mãi nhơ
Giữ
đạo, người xưa lưu hậu thế
Mượn
dòng lục bát gửi vào thơ
Trần Như
Tùng
TIẾP HỌA:
THÂN
CÒ
Trời
chiều êm ả tựa bài thơ
Chậm
rãi trâu bò bước nhẩn nhơ
Gà
mẹ kêu con đang lạc bước
Mục
đồng dục nghé mãi vu vơ
Thân
cò lặn lội bên sông vắng
Phận
mẹ bôn ba cạnh mối lo
Bắt
tép tìm sâu chăm trẻ dại
Vì
con vất vả tội thân cò
Thúy
M
9/13/20
HỢP HỌA:
MONG ,
Ca dao dân dã nói về
cò
Bươn chải đêm ngày bởi
phải lo
Kiếp hẩm nghèo hèn
hoài thiếu hụt
Phận sang giàu có mãi
lùa vơ...
Ao đồng sâu cạn e tai
hoạ
Lòng dạ ngay lành sợ
vết nhơ
Mong được thanh bần về
cõi Phật
Trần gian nhắc đến
,gửi vào thơ
PHƯỢNG HỒNG
CŨNG HỌA:
CÁNH CÒ.
Lặn lội bờ sông một
cánh cò,
Ưu phiền chậm chạp lắm
buồn lo.
Mò tôm cong cổ đua đầu
mổ,
Vớt tép cao chân lấy
cẳng vơ.
Cố kiếm mồi ngon nơi
vũng đục,
Mà dè phận lấm chốn
bùn dơ.
Gìn vàng giữ ngọc thân
băng tuyết,
Để lại danh truyền lũ
trẻ thơ.
Mỹ Ngọc.
Sep. 13/2020.
ĐỒNG HỌA:
THƠ CÒ
Ăn đêm cực
quá, phải không cò
Sao chẳng
yên bờ, đỡ mối lo
Hám hạt
lúa thừa, vun khổ luỵ
Ham đường
thóc vãi, mổ vu vơ
Trời cho
chút đỉnh rơm nhuần nhuyễn
Đất phủ
từa lưa rạ nhớp nhơ
Tuyết
nguyệt phong hoa nên vãn cảnh
Hương đồng
cỏ nội bám nguồn thơ ...
Hawthorne 13 - 9 - 2020
CAO MỴ
NHÂN
CÙNG HỌA:
CÒ ĂN ĐÊM
Đi ăn lặng
lẽ bóng đơn cò
Quạnh quẽ
trên đồng cũng thấy lo
Mé ruộng
cây chen làm mắt líu
Lưng bờ rễ
nhịt khiến chân vơ
Ôm cành sợ
cuống rơi vùng bẩn
Níu lá lo
cuồng rớt đoạn nhơ
Nếu vớt
thì xin đừng xáo đục
Ơi người
tội lắm tuổi còn thơ
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
9/13/2020
`TIẾP HỌA:
MẸ CÒ
Đêm nằm thao thức
thương thân cò
Dãi nắng dầm mưa dạ vẫn
lo
Cuối bãi mẹ già đâu
quản ngại
Đầu ghềnh đám trẻ khỏi
cù vơ
Dù băng sông cạn
đầy gian hiểm
Đừng vướng cành mềm
lậm nhuốc nhơ
Nghèo khó nhưng lòng
không vẩn đục
Ước mong gầy dựng đám
con thơ…
THIÊN LÝ
HỢP HỌA:
CON CÒ MÀY ĐI ĂN ĐÊM…
Đồng sâu lặn lội một
thân cò
Nhọc dạ tìm mồi vất vả lo
Hạ đến oi nồng
bay lửng thửng
Đông về lạnh lẽo
đứng chơ vơ
Vương cành cánh
gãy... e ô trược
Lộn cổ người
xào, ngại nhuốc nhơ
Nước đục
van nài xin chớ xáo
Đau lòng xót phận các con
thơ.
ThanhSong KimPhú
CA 9/14/2020
CŨNG HỌA:
LỜI NGƯỜI NÔNG GIA
Cái vạc ,cái nông với cái cò
Sao bây giậm lúa khiến ông lo
Mùa màng mất mát không thu hoạch
Lúa thóc tiêu hao khó vét vơ
Kiếm cá ra sông nuôi trẻ dại
Tìm tôm đến rạch dưỡng con thơ
Nông gia cực nhọc tìm manh áo
Bọn phá muôn đời gánh nhuốc nhơ
Người Sông Cửu
Cái vạc ,cái nông với cái cò
Sao bây giậm lúa khiến ông lo
Mùa màng mất mát không thu hoạch
Lúa thóc tiêu hao khó vét vơ
Kiếm cá ra sông nuôi trẻ dại
Tìm tôm đến rạch dưỡng con thơ
Nông gia cực nhọc tìm manh áo
Bọn phá muôn đời gánh nhuốc nhơ
Người Sông Cửu
ĐỒNG HỌA:
CÓ NHỮNG
CÁNH CÒ...
Tôi nhớ
trong tâm những cánh cò
Cả đời
thiếu phụ với sầu lo
Hy
sinh...vì trẻ quên xuân sắc
Tần
tảo...cho chồng rạng tiếng thơ
Yêu nước,
vùi thân không hối tiếc
Thương
nhà, thí mạng chẳng tanh nhơ
Thời nay
mạt pháp sinh nhiều kẻ
Bỏ mặc gia
đình sống vất vơ !
Thy Lệ
Trang
CÙNG HỌA:
PHỤ MẪU TÌNH THÂM
Câu chuyện ăn đêm của cái cò
Vì bầy con dại, dạ âu lo
Liều thân trong tối, câu thành thực
Lộn cổ xuống ao, chuyện vẩn vơ
Năm tháng đâu nề bao nước đọng
Đêm ngày chẳng vấy chút bùn nhơ
Bờ sông lặn lội trong sương gió
Phụ mẫu tình thâm, đẹp ý thơ
Thanh Trương
Vì bầy con dại, dạ âu lo
Liều thân trong tối, câu thành thực
Lộn cổ xuống ao, chuyện vẩn vơ
Năm tháng đâu nề bao nước đọng
Đêm ngày chẳng vấy chút bùn nhơ
Bờ sông lặn lội trong sương gió
Phụ mẫu tình thâm, đẹp ý thơ
Thanh Trương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét