Thứ Hai, 3 tháng 8, 2020

LỜI GIÓ


LỜI GIÓ

 

Thổi khắp, thổi hoài có dứt đâu

Rồi quay trở lại chốn ban đầu

Một vòng trái đất bao non thẳm

Những chặng đường trần lắm biển sâu

U uẩn cuộc đời đầy bất trắc

Não nề cõi thế ngập thương đau

Thôi thà tiếp tục đi, đi mãi

Chẳng phải giam thân chốn não sầu.

 

Sông Thu

( 01/08/2020 )

 

BÀI HỌA:

 

LÒNG GIÓ

 

Xưa rày lão gió có nhà đâu

Sơn hải chu du sóng bạc đầu

Hiểu rõ trời cao hằng mấy rộng

Tường minh vực thẳm xiết bao sâu

Ngán trông thế giới đầy tao loạn

Xót thấy nhân trần ngập khổ đau

Cũng có tội ta, lòng xét lại…

Làm hung xoáy lốc xả cơn …sầu.

CAO BỒI GIÀ

01-08-2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

NGHIỆP TRẦN

 

Bệnh dịch lan tràn có giảm đâu

Rầu lo cuống loạn muốn điên đầu 

Giàu sang lắm kẻ vùi mồ cạn
Khó nhọc bao người lạnh đất sâu 

Mệt trí trần gian chìm khốn khổ 

Kinh hồn nhân loại đắm buồn đau 

Ngày trôi để mặc mưa vần vũ 

Bão gió phong ba cuộn nỗi sầu 

Minh Thuý Thành Nội 

Tháng 7/31/2020

 

CÙNG HỌA:

 

GIÓ GỌI

 

Tháng tám, tìm nhau trốn ở đâu

Chao ơi, cuối biển nhớ giang đầu

Hay ta trở lại kinh thành cũ

Hoặc bạn chờ thêm năm tháng sâu
Dẫu có một ngày thôi thống khổ

Vẫn chưa tròn kiếp hết buồn đau

Mai cùng đi tiếp đường thiên lý

Nghe gió lênh đênh đuổi bước sầu...

     Hawthorne  1 - 8 - 2020

CAO MỴ NHÂN

 

TIẾP HỌA:

 

CUỒNG PHONG

 

Nộ xung gió thổi, thổi về đâu?

Thổi dựng triều dâng sóng bạc đầu

Thổi sập mái tranh tan xóm nhỏ

Thổi dìm thuyền cá đắm sông sâu

Thổi vang gầm thét người kinh sợ

Thổi rít quay cuồng thú khổ đau

Thổi nát tan tành trên mặt đất

Thổi gây đổ vỡ với đau sầu

 

Thúy M

 

HỢP HỌA:

 

BIẾT TÌM ĐÂU?

 

Một chiều gặp gỡ biết tìm đâu?

Chẳng dám làm quen cả phút đầu!

Em múa dịu dàng yêu gót nhỏ

Trăng tàn khắc khoải dệt niềm sâu

Thương người tủi phận hoài chua xót

Tội kẻ si tình mải đớn đau!

Nẫu dạ đêm về luôn tỉnh giấc

Lòng ai nào hiểu khó vơi sầu!

 

Như Thu

01/08/2020 

 

CŨNG HỌA:

 

CHẲNG RA GÌ

 

Cửa nhà sự nghiệp chẳng vào đâu

Một thuở bon chen mệt rã đầu

Đã lỡ dấn thân nơi khổ ải

Nay về ẩn núp chốn thâm sâu

Ngờ đâu cuộc sống đầy buồn thảm

Khốn kiếp trường đời lắm nhục đau

Số mệnh con người là thế đó

Cho nên chấp nhận mọi âu sầu

Tâm Thành

 

ĐỒNG HỌA:          

 

TA LÀ GIÓ

 

Ta khởi nơi nào dễ biết đâu

Liên miên đổi cấp chẳng đuôi đầu

Khi vui thường tạo lời thơ thắm

Lúc bực cũng dành kỉ niệm sâu

Nhẹ nhõm tặng đời nhiều cảnh đẹp

Nặng nề gửi thế lắm niềm đau

Con người sức mạnh nghiêng trời đất

Ắt biết cùng nhau dẹp mọi sầu

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA:

 

BẾN CŨ

 

Người về bến cũ, mắt xưa đâu?

Giá lạnh hồn ta bạc mái đầu.

Sóng nước buồn tênh vầng nguyệt úa

Tơ lòng héo hắt bóng đêm sâu.

Ngậm ngùi kỷ niệm miên man nhớ

Dằng dặc niềm tây chất ngất sầu.

Sương đã thấm tràn sông trắng xoá

Gió hờn vận nước hãy còn đau!

Mailoc

 

TIẾP HỌA:

 

GIÔNG TỐ

 

Bão nổi muôn phương đã dứt đâu ?

Chưa thôi,lại tiếp tựa ban đầu...

Rắc gieo thảm cảnh bao la rộng

Tàn phá nhân loài thấm đậm sâu

 Cõi thế nhân sinh thường mỏng mảnh

Dương trần kiếp sống mãi thương đau

Cầu xin bão tố mau qua khỏi

Thế giới bằng an,ráo lệ sầu!

 

Thanh Hoà

 

HỢP HỌA:

 

LÒNG GIÓ.

 

Trời nồng nắng nực gió hè đâu,

Đi bứt lá me điểm mái đầu.

Len lén cợt đùa vầng tóc rối,

Lăn tăn đưa đẩy sóng sông sâu.

Đôi khi nóng giận gieo dông bão

Nhiều lúc ghen hờn quặn thắt đau.

Xin hãy thương hoa đừng rụng cánh,

Rừng thu đẹp lắm chớ gieo sầu.

Mỹ Ngọc.

Aug. 2/2020.

 

CŨNG HỌA:

 

MỚI HAY...

 

Cuộc đời ai biết sẽ về đâu?

Cô vít gây bao nỗi thảm sầu

Kẻ khó không tiền lo cảnh đói

Người giàu lắm bạc sợ tim đau

Hoàn cầu sức sống chừng cô đọng

Kinh tế thị trường lại lắng sâu

Bác học ngày đêm tìm thuốc chữa

Mới hay...tính mạng vẫn đi đầu!

Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHƯA TỚI

 

Ta vẫn đi hoài chửa tới đâu

Mới hay quay lại chỗ khơi đầu

Vòng quanh trái đất đường xa tít

Nhìn khắp sông hồ , biển thẳm sâu

Sóng gió vô thường nhiều trắc trở

Lòng người ấm lạnh lắm phiền đau

Nhưng ta hãy cố mà lê bước

Để xoá tiêu tan mọi nỗi sầu !

SKN

 

CÙNG HỌA:

 

KHÓ VỀ

 

Trông vời đất mẹ biết nơi đâu

Ai cũng không quên cái buổi đầu

Trở lại lòng vui đường hoá ngắn

Quay đi tim thắt mắt chừng sâu

Bâng khuâng hồi bé luôn sung mãn

Ngao ngán về già mãi ốm đau

Đại dịch Covi lan thế giới

Thương quê nhớ cháu dạ thêm sầu !

Hữu Hảo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét