HOA SẦU
RIÊNG
“Sầu Riêng “ rực thắm nhớ bao dường
Nhã nhặn
hoa vàng tưởng cố hương
Lộng ý mùa
thu gầy nỗi cảm
Lay hồn
tiết hạ động niềm thương
Nghiêng
trời mộng cũ say cây trái
Ngả lối
cung xưa đắm quả vườn
Viễn xứ “
buồn chung “ đời tỵ nạn
Mơ màng
cảnh vật phủ màu sương
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
8/25/2020
BÀI HỌA:
VƯỜN CŨ…
Hai tiếng
Sầu Riêng lại gợi dường…
Nghe buồn
đến lạ, vị quê hương
Hoa vàng
cánh nở mà thanh nhã
Trái xí
gai xù vẫn dễ thương
Thuở ấy
thòm thèm ăn cả trái
Ngày xưa hạnh
phúc dạo quanh vườn
Xa rồi kỷ
niệm đà xa …vút
Hình ảnh
mơ hồ phủ chút …sương .
CAO BỒI
GIÀ
26-08-2020
ĐỒNG HỌA:
HOA TRÁI SẦU RIÊNG
Cây kết
tràng hoa nguyện cúng dường
Ơn người chăm bón nụ khai hương
Nắng mưa gìn rễ không hư hoại
Khuya sớm giữ cành chẳng tổn thương
Nhọc thuở đất quê còn lạ giống
Vui nay trời phố cũng xanh vườn
Sầu Riêng nhẫn chịu,nên mùa trái
Thơm ngọt dâng đời vị gió sương…
Lý Đức Quỳnh
Ơn người chăm bón nụ khai hương
Nắng mưa gìn rễ không hư hoại
Khuya sớm giữ cành chẳng tổn thương
Nhọc thuở đất quê còn lạ giống
Vui nay trời phố cũng xanh vườn
Sầu Riêng nhẫn chịu,nên mùa trái
Thơm ngọt dâng đời vị gió sương…
Lý Đức Quỳnh
26/8/2020
CÙNG HỌA:
SẦU RIÊNG
CẢM
Nhìn hoa rực rỡ vẻ như dường
Sang cả một đời đẹp sắc hương
Hà cớ “Sầu Riêng” nghe ảo não
Can chi “buồn lẻ” thấy ngùi
thương
Vàng tươi cánh tỏa chùm đơm nhuỵ
Xanh ướm cành giao trái điểm
vườn
Ngắm ảnh nhớ ơi ngày tháng cũ
Quê nhà giờ đã khuất màn sương
Phương Hoa
- Aug 26th 2020
TIẾP HỌA:
NGẮM TRÁI
SẦU RIÊNG.
Người cũng
như hoa, thật khổ dường
Nghĩ là
sắc vẫn phải thua hương
Lỡ như có nhớ, thì quên khổ
Lỡ như có nhớ, thì quên khổ
Lầm tưởng
mơ tàn, ấy đã thương
Tình vương
cây cỗi thay mầu quả
Mộng vỡ
cành khô đổi lá vườn
Một chút
Riêng tư, càng thức tỉnh
Gai Sầu
gẫy nửa vướng thềm sương...
Hawthorne 25 - 8 - 2020
CAO MỴ
NHÂN
HỢP HỌA:
SẦU
RIÊNG
Mùi
thơm nồng thắm tỏa không dường
Đặc
sản tuổi thơ đậm gió sương
Múi
ngọt thấm dần chưa đủ thỏa
Vị
bùi lắng đọng vẫn còn hương
Thẳng
cây dầy lá ôm vồng luống
Trĩu
trái đầy hoa rợp mảnh vườn
Ngan
ngát sầu riêng mùa quả mọng
Nhớ
sao quá khứ rất thân thương
Thúy
M
8/26/20
HỢP
HỌA:
TRÁI SẦU RIÊNG
Tua tủa gai đâm cứng tựa dường
Đuổi xua những kẻ giả yêu thương
Sần sùi che giấu thân ngà ngọc
Kín mít giữ gìn vị ngát hương
Ngày tránh tiểu nhân, nằm tận ngọn
Đêm chờ quân tử, rụng ngay vườn
Chưa duyên, ôm chặt sầu riêng bóng
Đã gặp, mùi thơm dậy gió sương.
Sông Thu
CŨNG HỌA:
SẦU RIÊNG
Sầu riêng
hoa đẹp ,dáng ....như dường....
Chẳng thấy
ai thèm để ý hương
Đất rộng
sầu chung ngời ngọn gió
Trời cao
buồn lẻ quyện hơi sương
Mơ nhiều
lúc nhạt lòng hoài cảm
Mộng lắm
khi tàn dạ mãi thương
Xa xứ nghe
tên đà luyến nhớ
Một thời
lượm trái ở quê vườn
songquang
20200826
ĐỒNG HỌA:
TÊN MỘT LOÀI HOA
Cúc Huệ thường luôn được cúng dường
Sầu Riêng ai biết sắc cùng hương ?
Chùm bông vàng chói bao trìu mến
Đám nụ hồng tươi bấy luyến thương
Bão tố,người già xa ruộng rẫy
Phong ba, con trẻ tách ao vườn
Mấy người còn nhớ màu hoa thắm,
Vẻ đẹp quê nhà...phủ khói sương!
Thanh Hoà
Cúc Huệ thường luôn được cúng dường
Sầu Riêng ai biết sắc cùng hương ?
Chùm bông vàng chói bao trìu mến
Đám nụ hồng tươi bấy luyến thương
Bão tố,người già xa ruộng rẫy
Phong ba, con trẻ tách ao vườn
Mấy người còn nhớ màu hoa thắm,
Vẻ đẹp quê nhà...phủ khói sương!
Thanh Hoà
CÙNG HỌA:
TÌNH CHUNG THỦY
Không thể nào quên dáng lạ dường...
Gọi mời viễn khách toả nồng hương
Vỏ sần gai
nhọn nhìn đâu thích
Cánh mượt
hoa vàng nghĩ lại thương
Bữa ấy em
về ngơ ngẩn dạ
Chừ nay
quả rộ thắm tươi vườn
Sầu Riêng
nghĩa đượm tình chung thủy
Lệ mãi vơi
đầy dẫu tóc sương!
Như
Thu
08/26/2020
TIẾP HỌA:
HƯƠNG VỊ SẦU RIÊNG
Mùi thơm quyến rũ khiến ta
dường
Cứ muốn đắm mình trong bể
hương
Những mảng vàng tươi phô dáng
mến
Những chùm vẩy nhỏ ướp hơi
thương
Cuối năm hoa nở tưng bừng xóm
Gọi đám ong bay rộn rã vườn
Hai tiếng sầu riêng huyền bí
ấy
Một trời ngon ngọt ẩn màn
sương.
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
ĐẤT SẦU RIÊNG
Sầu riêng vời vợi cứ theo...dường...
Bỗng thấu hương tình đó quốc hương...
Cây nhánh xanh tươi đầy mến cảm
Chùm bông vàng ánh kết yêu thương
Nhuỵ trang cánh mỏng tô màu nghệ
Hoa nở trái vương điểm sắc vườn
Viễn xứ hoài suy đêm ấm rụng.
Thơm sao hồn đất chẳng mù sương.
Đặng Xuân Linh
CŨNG HỌA:
HOA TRÁI SẦU RIÊNG
(Họa đảo vận)
Vườn đêm tĩnh lặng giữa
màn sương
Theo bước chân cha rảo
khắp vườn
Ngắm cánh hoa vàng cho dạ
nhớ
Mơ mùi trái mọng để lòng
thương
Nâng từng nhụy ngát lừng
bông thắm
Chăm mỗi đài đơm tỏa sắc
hương
Mong đợi sầu riêng vừa
chín tới
Sang Chùa…Mẹ hái Cúng
Dâng Dường
Thanh Song Kim Phú
CA 08/27/2020
ĐỒNG HỌA:
QUẢ SẦU RIÊNG.
Hoa nở vàng, đơm trái
cúng dường,
Tặng người vị ngọt của
quê hương.
"Sầu riêng"
ngút ngát mùi gây nghiện,
"Đặc sản"
sần sùi dáng khó thương.
Lúc chín thơm lừng đầy
lối ngõ,
Còn xanh lủng lẳng đặc
cây vườn.
Mỗi lần nghĩ tới buồn
khôn tả,
Cố quốc nơi nào mịt
khói sương.
Mỹ Ngọc.
Aug. 26/2020.
CÙNG HỌA:
MONG CHỜ ,
Chùm bông sáng đẹp tựa
như dường…
Sực nức mùi thơm tỏa
ngát hương
Nghĩ đến quê nhà lòng
khắc khoải
Mơ về xóm nhỏ dạ buồn
thương
Hàng cây thẳng tắp
xanh tươi lối
Trái quả vàng ươm tốt
đẹp vườn
Bởi cuộc chia ly gieo
rắc tủi
Mong chờ hội ngộ vén
màn sương
PHƯỢNG HỒNG
TIẾP HỌA:
MỘT THỜI
ĐỂ NHỚ...
Một thời
qúa khứ đã mù sương
Biết thế
nhưng em cứ ngỡ dường...
Khép
mắt...chập chùng cây với trái
Nghiêng
đầu...thoáng nhẹ gió và hương
Không màng
áo bó...ăn đầy bụng
Chẳng ngại
giày cao...chạy khắp vườn
Xấu xí sầu
riêng...ôi dễ nghiện
Xa rồi kỷ
niệm vẫn còn thương !
Thy Lệ
Trang
HỢP HỌA:
MÙA SẦU RIÊNG
-/-
Mùa trái sầu riêng, đẹp lạ dường
Về đêm hoa nở ngát thơm hương
Nhẹ nhàng cánh mỏng, màu trong trắng
Mềm mại nhụy hồng, dáng dễ thương
Cách trở trùng dương, còn nhớ bóng
Xa vời sông núi, chửa quên vườn
Miền Tây vời vợi tình non nước
Quê mẹ bao giờ hết gió sương...?
Thanh Trương
-/-
Mùa trái sầu riêng, đẹp lạ dường
Về đêm hoa nở ngát thơm hương
Nhẹ nhàng cánh mỏng, màu trong trắng
Mềm mại nhụy hồng, dáng dễ thương
Cách trở trùng dương, còn nhớ bóng
Xa vời sông núi, chửa quên vườn
Miền Tây vời vợi tình non nước
Quê mẹ bao giờ hết gió sương...?
Thanh Trương
CŨNG HỌA:
NHỚ VƯỜN SẦU RIÊNG
Trái mọc hoa xinh đẹp chẳng nhường
Từng chùm rạng rỡ nét quê hương
Ra đi dẫu biết lòng vương lụy
Bỏ lại nhưng còn dạ luyến thương
Quạnh quẽ quê nhà người tưởng bạn
Đìu hiu đất khách kẻ mơ vườn
Mưa xinh nắng ấm hương mùa cũ
Quặn nỗi đêm hờn bóng phủ sương
( Bảo Trâm )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét