Thứ Hai, 27 tháng 7, 2020

HOANG THÀNH (Ngũ Độ Thanh)


HOANG THÀNH
( Ngũ Độ Thanh )

Cổ lũy hoàng hôn lạnh gió tràn
Vương sầu lệ nhỏ khóc thành hoang.
Lư đồng lặng lẽ màu u ám
Ngựa đá buồn tênh tuổi võ vàng.
Thảm bại lầu xưa tường mãi khắc
Huy hoàng điện cũ sử còn vang.
Nghìn thu quạnh quẽ mờ sương khói
Nguyệt vẫn mày chau cảnh phế tàn!
MaiLoc

 

BÀI HỌA:

 

PHẾ TÍCH

(Ngũ Độ Thanh)

 

Thời gian, nắng đổ lẫn mưa tràn

Nguyệt  cũng thêm phần cảnh phế hoang

Sảnh cũ sầu in  hồn tráng liệt

Tường rêu gượng nhắc thuở son vàng

Còn như hỏi bóng hồn ai vãng

Ngỡ tưởng mơ hồi trống hội vang

Lẽ thịnh rồi suy, nào thoát khỏi

Kìa dâu hóa bể, rõ điêu …tàn!

CAO BỒI GIÀ

26-07-2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

HOANG LẠNH

Ngũ độ thanh

 

Tường rêu cổng phế ngập điêu tàn

Liễu rụng dăm cành phủ miếu hoang

Thuở nớ đông vầy chân rộn rã

Ngày nay lạnh lẽo ếch rềnh vang

Ngoài xa biển lạnh triền miên xám

Sát cạnh đồi khô ủ rũ vàng

Vẫn biết tồn sinh rồi hủy diệt

Còn chăng ngấn lệ chảy mi tràn

 

Thúy M

 

CÙNG HỌA:

 

DẤU CŨ

(Ngũ Độ Thanh)

Dấu cũ còn đâu, sạt biển tràn
Tan thành bọt nước sũng vườn hoang
Ngày đông bão tuyết ngờ giông đổ
Buổi hạ mưa rào ngỡ sấm vang
Lặng lẽ đò xưa về nẻo ấy
Âm thầm bến cũ đợi thu vàng
Thời gian thoắt vụt hương tình lỡ
Khắc khoải đời hoa rũ rượi tàn

songquang

 

TIẾP HỌA:

 

NGÕ VẮNG 

(Ngũ Độ Thanh)

 

Về thăm chốn cũ gợi mi tràn!

Dạ bỗng eo sèo lắm cỏ hoang!

Nghĩ bạn xuôi thuyền qua phố cổ

Dè ai ngoạn cảnh đón trăng vàng

Nhiều đêm ngóng đợi nhìn hoa nở

Những buổi mơ màng tấu nhạc vang

Quẳng gánh ưu phiền sao mãi gượng

Rồi đây dỗ mộng suốt canh tàn!

 

Như Thu 

26/07/2020

 

HỢP HỌA

 

VỀ LẠI NHÀ XƯA

( Ngũ độ thanh )

 

Cổng cũ đìu hiu lá ngập tràn

Đường xa trở lại viếng nhà hoang

Tường rêu ẩm mốc màu vôi cũ

Lối cỏ buồn thiu ngõ gạch vàng

Kỷ niệm về cha lòng mãi nhớ

Lời ru của mẹ tiếng còn vang

Chiều buông lặng lẽ, trăng dần ló

Khắc khoải niềm riêng, mộng đã tàn...

 

Sông Thu

27/07/2020 )

 

CŨNG HỌA:

 

HOANG TÀN

 ( Ngũ Độ Thanh ) 

 

Cảnh cũ về đây xúc động tràn 

Nghe lòng lạnh lẽo mái nhà hoang

Vườn sau trải dọc hoa lìa tím 

Ngõ trước về ngang quả rụng vàng 

Gió thổi dòng thương hoà nhạc khẽ 

Mây lùa khoảng nhớ quyện đàn vang

Hồn dâng lạc lõng buồn man mác

Quạnh quẽ đìu hiu điểm úa tàn 

Minh Thuý 

Tháng 7/26/2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

CÕI THẾ ,

(Ngũ Độ Thanh)

 

Mộ cũ nằm đây nước bủa tràn

Không người dọn cỏ giống vườn hoang

Nhang đèn ít ỏi hương khói nhạt

Cỏ bụi  dầy ken giấy mã vàng

Thuở ấy hồng tươi hồn mãn nguyện

Bây chừ lạnh lẽo dế hờn vang

Chờ trăng ,đợi gió ơ ầu tủi

Cõi thế buồn vương ủ mộng tàn

PHƯỢNG HỒNG

 

CÙNG HỌA:

 

VỀ THĂM CHỐN XƯA

(Ngũ Độ Thanh)

 

Về thăm chốn cũ lệ rưng tràn

Dọc lối vô làng thảy phế hoang

Giậu đổ tường xiêu hàng liễu úa

Thềm long mái giột lũy tre vàng

Đêm về mãi ngóng hồi chuông vọng!…

Buổi lại hoài mong tiếng mõ vang!…

Lặng lẽ tiêu điều thôn xóm nhỏ

Sầu đau lạnh giá cảnh điêu tàn

 

Thanh Hoà

 

TIẾP HỌA:

 

ĐỔI DÒNG 

(Ngũ Độ Thanh)

 

Gió lộng, mưa cuồng, lỡ tưởng tràn

Nào hay sóng nổi cuộn triều hoang

Bờ xô mỏi gối, đi lầm lỡ 

Bãi lở sầu ai, bước vội vàng

Tủi quốc buồn tênh còn não nuột

Hờn quyên thảng thốt mãi dồn vang

Thương người tát cạn hồ trăng vỡ

Nước đã thay mầu khổ luỵ tàn...

     Hawthorne  27 - 7 - 2020

CAO MỴ NHÂN 

 

HỢP HỌA:

 

TƯỞNG NHỚ HOÀNG PHI

Thể Ngũ độ thanh

 

Chỉ nhớ mà sao lệ vẫn tràn

Thương người một thuở tiếng còn vang

Hồn xưa có lẽ rưng niềm tủi

Cảnh cũ dường như khóc nguyệt tàn

Tĩnh lặng tường rêu mờ dáng nhỏ

Âm thầm ngõ lạnh tím chiều hoang

Còn đâu tóc xoã bên lầu mộng

Tưởng mãi Hoàng Phi áo lụa vàng.!

Thy Lệ Trang

 

CŨNG HỌA:

 

VỀ THĂM CHỐN CŨ
(Ngũ Độ Thanh)

Đất cũ nhà xưa cỏ mọc tràn
Rêu tường lá rụng phủ thềm hoang
Tre chờ cổng trước dầm sương bạc
Liễu ở vườn sau đợi nắng vàng
Tối bổng trầm chuông hòa mõ tụng
Khuya sầu não cuốc quyện triều vang
Thời yêu dấu cũ tìm đâu nhỉ ?
Cảnh xót lòng thêm những lụi tàn !
Lý Đức Quỳnh
28/7/2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

VÀNG SON MỘT THỦA

(Ngũ Độ Thanh)

 

Thánh địa giờ đây bãi cỏ tràn

Bìm leo cổng vẹo giữ nền hoang

Què vêu ngựa nghẽo bao thời choáng

Gẫy nát tường cung một thuở vàng

Chúa ngọc ngang tàng lương của sẵn

Đèn châu rực rỡ tiếng kèn vang

Tài khoe dữ dội vầy gươm giáo

Vạn tía chìm trong huyễn ảo tàn.

Trần Như Tùng   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét