Thứ Tư, 1 tháng 7, 2020

VẨN VƠ CHIỀU


VẨN VƠ CHIỀU

 

Khói chiều ai thổi quyện nồng hương

Hình ảnh quê nhà bỗng vấn vương

Chú bé ngửa mình vuông  rạ úa

Đàn cò nhịp cánh khoảng trời thương

Câu rưng dạ,  thênh đầu gió

Điệu sáo   rạo lòng, vẳng cuối nương

Xa lắm mà nghe hồn khẽ nhói…

Ô hay  t lão .. vẩn vơ đường

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

VỌNG CỐ HƯƠNG

 

Đã bảy năm rồi vọng cố hương

Đốt đồng khói rạ mãi nồng vương

Ngọn đèn leo lét khêu dòng nhớ

Tiếng võng ầu ơ gửi sợi thương

Dáng mẹ lưng còng mưa xối ngõ

Đầu cha tóc bạc lũ tràn nương

Canh khuya trở giấc về phương ấy

Đau đáu tình theo suốt dặm đường

 

PHAN TỰ TRÍ – 01/7/2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

LẠC CHIỀU

 

Dạ Lý thơm mùi dậy ngát hương 

Bông tràn tỏa khắp dịu dàng vương 

Êm đềm giấc hạ lùa say cảm 

Tĩnh lặng khung chiều gợi nhớ thương 

Lá rụng lìa cành phơi thảm cỏ 

Hoa reo ngã nắng trải đồi nương 

Cô đơn xé mảnh hồn lưu lạc 

Chợt thấy trời quê lắm nẻo đường 

Minh Thuý 

Tháng 6/30/2020

 

CÙNG HỌA:

 

ĐÊM BUỒN

 

Quỳnh nở bên thềm thoang thoảng hương

Cà phê pha đậm chẳng thêm đường

Nâng ly uống cạn, tâm sầu não

Mở nhạc ngân trầm, dạ nhớ thương

Thơ chẳng còn ai tìm chữ họa

Đàn nào có kẻ lắng tơ vương

Đem tranh vẽ dở người yêu cũ

Bôi xóa nhạt nhòa, cọ chẳng nương.

 

Sông Thu

 

TIẾP HỌA:

 

LẠC ĐƯỜNG...

 

Nửa mảnh hồn treo tận cố hương

Muôn trùng...kỷ niệm vẫn còn vương

Giòng sông tuổi nhỏ...mênh mang nhớ

Mái ngói nhà xưa ...tha thiết thương

Cuối dốc ...xanh tươi màu rặng núi

Sau cầu...bát ngát cảnh đồi nương

Nhiều đêm thức giấc lòng ngơ ngẩn

Cứ ngỡ mình đang lạc giữa đường !

Thy Lê Trang

 

HỢP HỌA:

 

NGẨN NGƠ CHIỀU

Vệt khói nhà ai cuối nẻo đường
Khiến người lữ khách nhớ quê hương
Những ngày chinh chiến còn ghi khắc
Một thuở thanh bình mãi luyến vương
Nợ nước bồi hồi nơi đất khách

Tình quê bịn rịn chốn đồng nương
Ngậm ngùi nuối tiếc thời xuân trẻ
Ngơ ngẩn chiều tàn ngập xót thương

songquang 
20200701


CŨNG HỌA:

 

HƯƠNG QUÊ

 

Thơm ngát ngày xuân Đinh Tử* hương

Tưởng mùi Nguyệt Quế... gợi tơ vương...

Mộng đương quanh quẩn...làng yêu dấu

Mơ hãy chần chừ... xóm mến thương

Khói rạ lất lây ngoài ruộng rẫy

Sáo diều réo rắt phía triền nương

Cây đa miếu cổ còn chờ đợi

Rải rác hoa xoan nhuộm tím đường

*hoa Lilas ở Bắc Mỹ

**hoa nguyệt quới ở VN

 

Thanh Hoà

 

ĐỒNG HỌA:

 

LÀNG QUÊ ,

 

Gió đùa hoa toả ngát mùi hương

Bao tối mơ màng đến nhớ vương

Thửa ruộng trổ đòng thơm sữa mẹ

Đê bờ giữ nước đậm tình thương

Gàu sòng xinh xắn vang giai điệu

Giọng hát bổng trầm trải luống nương

Năm tháng trôi đi tim vẫn khát

Làng quê yêu dấu ,chốn thiên đường

PHƯỢNG HỒNG

 

CÙNG HỌA:

 

CÓ MỘT CHÚT VƯƠNG

 

Già rồi đợi hóa ở quê hương

Cò vạc làng mình kí ức vương

Cái tép lên trời đầy nỗi tiếc

Con cua lặn đất đậm niềm thương

Cánh diều lơ lửng trong huyền thoại

Đài nhạc ồn ào khắp bãi nương

Đồng ruộng đêm ngày vang máy chạy

Dù mưa ếch chẳng dám ra đường

Trần Như Tùng

 

TIẾP HỌA:

 

NIỀM VƯƠNG BỎ LẠI !

 

Mấy chục năm tròn giã cố hương

Đêm hoài trăn trở lắm niềm vương!

Dân lành khốn khổ hay hờn oán!

Ruộng lúa tiêu điều có cảm thương?

Dẫu khó làng quê vừa ý nhận

Tuy nghèo nghĩa xóm thuận lòng nương

Thôi đành gắng giữ hồn an lạc

Bỏ lại sầu tư suốt quãng đường!

 

Như Thu 

02/07/2020

 

HỢP HỌA:

 

QUÊ TÔI BANMÊ*

 

Ba tám năm rồi biệt cố hương

Tình quê trong dạ mãi còn vương

Cao nguyên đất đỏ hoài lưu luyến

Vườn rẫy cà phê vẫn nhớ thương

Kèn trống tấu hòa vang bản hội

Nữ nam cấy tưới thắm đồi nương

Bao nhiêu kỷ niệm ghi tâm khảm

Từng vết chân in những chặn đường ?

THIÊN LÝ

*BUÔNMÊTHUỘT

1 comments:

  1. Bài họa

    VỌNG CỐ HƯƠNG

    Đã bảy năm rồi vọng cố hương
    Đốt đồng khói rạ mãi nồng vương
    Ngọn đèn leo lét khêu dòng nhớ
    Tiếng võng ầu ơ gửi sợi thương
    Dáng mẹ lưng còng mưa xối ngõ
    Đầu cha tóc bạc lũ tràn nương
    Canh khuya trở giấc về phương ấy
    Đau đáu tình theo suốt dặm đường

    PHAN TỰ TRÍ – 01/7/2020

    Trả lờiXóa