LỜI CẢM NHẬN
Anh Chị thương mến,
Lần đầu tiên Như Thu tập làm
thơ Đường luật với thể Thuận Nghịch Độc, vì mới tập làm nên khó
tránh phạm nhiều lỗi.
Chính vì vậy Như Thu chỉ
muốn chia sẻ cùng Anh Chị đọc cho vui, không dám mời họa. Thật bất ngờ chỉ
trong vòng một thời gian ngắn Như Thu nhận tới mười bảy (17) bài họa, ngoài sự
mong đợi. Chao ôi vui quá và cảm động lắm Anh Chị ơi!
Để tỏ lòng biết ơn, Như Thu xin
mời cả nhà chịu khó vào xem :
những lời cảm nhận sau khi đọc kỹ và chọn
ra từ hai đến năm câu ưng ý nhất của mỗi bài họa mà Anh Chị ưu
ái gửi tặng nhé!
Bài họa nhanh tay đầu tiên có tựa
là CHIẾC PHẬN của thi sĩ Cao Bồi Già, hãy
cùng xem thi sĩ muốn tâm sự điều chi nhé!
Khi tình yêu đến ai mà không
cảm nhận niềm hạnh phúc dâng trào, họ hay quấn quýt bên nhau nửa bước
không rời, hớn hở tay đan tay cùng dạo phố. Cho đến một ngày chợt thấy
hình như không hợp chỉ là một điểm thôi, tự dưng lòng hụt hẫng. Để rồi
một hôm tình cờ gặp nhau trên phố sao nỡ làm lơ, ngoảnh mặt quay
lưng, không lời giải thích để rồi nước mắt đoanh tròng, lệ ướt sũng vai
Vai đầm sũng lệ ai lơ ngoảnh
Mộng vỡ tan tình nợ lỡ trao
Mộng vỡ tan tình nợ lỡ trao
nghe thương quá!
Từ xưa cho đến nay chúng ta đều biết
lá trầu miếng cau rất quan trọng vì có nhiều ý nghĩa đẹp, nhất là trong ngày
chạm ngõ và đám cưới.
Ta có thể thấy thi sĩ đã khéo
léo mượn hình ảnh trầu trách cau điều nầy chưa bao giờ xảy ra
Trầu trách oán cau tiếng phỉ nài
Xót nghe hồn quặn nếm men cay
Xót nghe hồn quặn nếm men cay
tác giả rất tài tình phải không Anh
Chị?
Còn LỠ MỘNG TRẦU CAU thì
thế nào? Vậy chúng ta hãy cùng nữ sĩ Thy Lệ Trang bước
vào khu vườn hoa êm ả, mơn man gió nhẹ thoang thoảng hương
thơm. Trong một đêm tĩnh lặng, hàng cây ngủ yên, phong cảnh thật nên
thơ.
Suỵt, suỵt...hãy xem kìa có đôi
tình nhân hẹn hò dưới ánh trăng, vai lại kề vai thỏ thẻ tâm sự, thỉnh
thoảng họ cười khúc khích cùng trao nhau nụ hôn ngọt ngào khó quên, nhưng
không kém phần lãng mạn và tình tứ. Ôi hạnh phúc làm sao!
Vai chạm tóc nào đêm ý gợi
Má kề môi đó thuở lời trao
Má kề môi đó thuở lời trao
Cứ ngỡ tình yêu nầy sẽ luôn bền
vững và tay cầm tay sẽ trao nhẫn cưới. Sau đó họ sẽ về chung
mái ấm trọn đời. Nhưng than ôi, mấy ai ngờ?
TRẦU xa dẫu biết chẳng van nài
Úa héo CAU buồn nỗi xót cay
Kết thúc một chuyện tình ngang
trái!
Nếu như chúng ta chịu khó xem trọn
bài họa, thì sẽ khám phá ra một điều thật thú vị. Như Thu xin được chia sẻ ngay
đó là tác giả có ý tưởng quá hay, cũng vì muốn người đọc chú ý hơn nên
thi sĩ viết hoa hai chữ TRẦU và CAU để làm nổi bật cho tựa đề
hay đúng hơn là nhấn mạnh cho cả bài thơ. Không bàn thêm nữa, quá tuyệt
vời phải hôn nè?
Bài họa thứ ba DUYÊN ĐỨT
GÁNH do thi sĩ Nguyễn Huy Khôi dùng cho tựa đề.
Anh chỉ dùng có ba từ thôi, nhưng chúng ta rất dễ hình dung ra một mối tình đổ
vỡ, không thể hàn gắn, hay hy vọng đối phương quay về. Duyên phận đến ngần ấy
thôi, đau lòng lắm anh ơi!
Đứt gánh giữa đường,...duyên xót đau
Đêm về khóc thầm ướt cả gối, nẫu
ruột lắm chẳng biết làm sao đây?
Đêm đêm gối sũng lệ tuôn trào!
Còn điểm thứ hai nổi bật không
kém, ai thử đoán xem là điểm gì? Không dám làm mất thì giờ của Anh Chị, đó
là tác giả phớt lờ mặc cho thế thái nhân tình trêu ghẹo dèm pha. Chưa hết, bao
nhiêu tiếng đời thị phi bàn tán, chê bai, dù vô tình hay cố
ý, thi sĩ đều cảm thấy nực cười đôi lúc nhàm chán
Thế thái trớ trêu lời chọc ghẹo
Thị phi nhàm chán tiếng xì xào
Thị phi nhàm chán tiếng xì xào
Thấy nghe nhưng lại để ngoài tai,
hỏi ai làm được điều nầy? thật khó vô cùng. Ngưỡng mộ tác giả
lắm nha!
Sau một đêm ngon giấc, nửa
đêm không mộng mị thật yên bình. Sáng nay được đánh thức bởi tiếng gà
ó o vừa báo hiệu với chúng ta hãy chào đón ngày mới.
Hình ảnh hân hoan của dân
mình, dòng xe ngược xuôi, quang cảnh rộn rịp và sống động
vào buổi sáng ban mai, nhưng tại sao thi sĩ Lý Đức Quỳnh lại
gửi cho chúng ta bài LẶNG VẮNG mở đầu cặp đề tác giả gói ghém
hình ảnh ngày vắng, bến lịm, dòng nước nổi trôi...man mác buồn!
Ngày vắng lặng trông bến lịm đau
Nổi trôi dòng nước sóng dâng trào
Nổi trôi dòng nước sóng dâng trào
Có lẽ đây là tâm sự của người cô
đơn? Đoán mò vậy!
Vai sờn, bước lẻ giúp cho người đọc
hình dung được, à thì ra đây là câu trả lời, để chúng ta không còn thắc mắc nữa
đúng không tác giả ơi? Cùng xem nha
Vai sờn nhớ gió cuồng mơ gởi
Bước lẻ thương hồn đuối mộng trao
Bước lẻ thương hồn đuối mộng trao
Còn nữa nè Anh Chị nhìn coi, ban
ngày như thế, ban đêm thì nhấp rượu cay mình ên, thật nhói lòng!
Hững hờ đêm chuốt rượu chua cay
Buồn quá phải không Anh Chị?
Mời xem tiếp nữ sĩ Minh
Thuý tặng bài MƠ DUYÊN tựa đề rất dễ thương đúng
hôn nào?
Trong tình yêu lứa đôi đừng nghĩ mọi
chuyện đều thuận buồm xuôi gió, nhiều khi cũng giận hờn vu vơ,
cơn ghen nổi lên bất chợt. Những sự việc ấy cả hai có thể tự khuyên
bảo cùng nhau, còn những cặp yêu xa thì thế nào? vì khoảng cách địa lý,
thời gian...cũng gây trở ngại không ít cho họ. Nỗi nhớ nhung da diết khôn
nguôi, chờ đợi mỏi mòn, khiến cho tác giả phải thốt lên qua hai câu mở đầu
nghe sao tội quá!
Số phận đôi mình mãi khổ đau
Hai ta cách biệt nhớ dâng trào
Ngày nhớ đêm thương, cùng dặn dò hãy
tin tưởng lẫn nhau và nhất là phải luôn luôn giữ niềm hy vọng.
Tiếp theo niềm hy vọng ấy họ
cùng mơ ngày cưới đẹp biết bao!
Mơ ngày đám cưới mừng duyên trọn
Đẹp nghĩa buồng cau với ngọn trầu.
Đẹp nghĩa buồng cau với ngọn trầu.
Xin chúc mừng ước mơ nầy sẽ hoà
duyên giai ngẫu.
Thi sĩ Mai Xuân Thanh cũng
tặng Như Thu bài họa rất mượt mà, thật dễ thương đó là ƠN
NGHĨA-TRẦU CAU
Tình yêu của những cặp đôi dành
cho nhau ngoài những cuộc hẹn hò dạo phố, tâm sự vui buồn, nằm nghe sóng biển
rì rào, đi dã ngoại...còn có muôn vàn chuyện muốn kể nhau nghe.
Ôi tình yêu sao đẹp thế!
Chưa hết đâu khi về đến nhà gọi ngay
cho đối phương hỏi thăm đang làm gì? Họ luôn nghĩ về nhau, nhắc lại
chuyến đi chơi vừa qua để lòng cảm nhận niềm thương nỗi nhớ vô bờ. Càng dễ
thương hơn khi họ có lần vai kề, má tựa được tác giả thể hiện qua hai
câu thực
Vai kề trọng nghĩa thương thầm gởi
Má tựa nhân tình nhớ trộm trao
Má tựa nhân tình nhớ trộm trao
Thương yêu thật lòng cả hai đều mong
đợi, hy vọng tương lai tươi đẹp hơn nhìn chung một hướng, nắm tay đi
trọn quãng đường trước mặt. Nghĩ đến đây lòng vui rộn rã, họ cảm nhận niềm
hạnh phúc vô biên thật gần. Nhưng hỡi ôi...!
Trào dâng lệ cách xa hình bóng
Đau xót dạ em nợ tháng ngày...
Thật đau lòng!!!
Như Thu khẳng định và chắc chắn rằng
đã là con người ai ai cũng có lúc mơ mộng, mộng mơ phải hôn
nào? Có khi cơn mộng ấy trở thành hiện thật và cũng có khi LẠC
MỘNG do thi sĩ Liêu Xuyên đã chọn và ghi tựa
bài cho mình. Chúng ta hãy vào đọc tiếp và tìm hiểu thêm tác giả muốn gửi
gắm điều chi nữa nhé!
Không biết đây có phải là tâm sự của
người con xa quê hương? Có lẽ từ lâu người không thể về thăm quê mẹ,
thăm những người thân yêu, bà con hàng xóm của mình. Gốc đa còn đứng đợi,
đám lục bình trôi giạt phương nào? Mái trường xưa có đổi tên? Nghĩ đến đây hồn
thi sĩ xao xuyến buồn nghe trĩu nặng vai
Vai buồn gánh nặng trời mây cách,
để rồi cảm thấy lòng quạnh hiu,
trống vắng gửi trọn niềm tây cho núi sông.
Mắt thảm thương nhìn sông núi trao!
Đọc thêm nữa Như Thu thấy mình đoán
đúng nỗi lòng anh lữ khách: nhớ làng xưa, thôn nhỏ, cầu tre lắt lẻo,
buồng cau, cọc trầu...nhưng xa tầm tay với! Ôi đó chỉ là giấc mộng!
Trầu vôi đẹp nở vườn mơ thắm,
Lữ khách bi sầu giấc mộng dài!
Nầy anh lữ khách ơi chớ
nên phiền não mà chi!
Có những lúc ta chợt thấy
lòng như se thắt lại, nỗi muộn phiền đang xâm chiếm thật sao? Xa
lạ trong biển người ngược xuôi nơi đất khách, rồi tự hỏi vì sao mình luôn có
cảm giác lạc lõng như thế nầy nhỉ? Nhất là những đêm đông về
tuyết phủ đầy sân, cái lạnh bên ngoài không thể nào so được với cái lạnh
trong tâm hồn chỉ có MỘT MÌNH, nghe thương quá nữ sĩ THIÊN
LÝ ơi!
Xuân đi, hạ đến, thu qua, đông về,
bốn mùa thay đổi nhưng lòng chị nào đổi thay! Sầu đau, buốt giá mỗi
ngày khiến xui chiếc bóng nhỏ lệ buồn đau.
Ngày qua buốt giá nỗi sầu đau
Bóng chiếc trường canh lệ ứa trào
Bóng chiếc trường canh lệ ứa trào
Cho dẫu một mình, nhưng may quá, chị
tự nhủ không thể nào canh cánh niềm riêng mãi, ngừng suy tư lắm lụy phiền.
Vậy thì chúng ta hãy vào xem cũng có hôm chị trải lòng với hình ảnh thật
đáng yêu nè!
Dào dạt hết bay tung áo mỏng
Diết da còn giữ nắm tay dài
Anh Chị có thích không vậy?
Nếu có ai hỏi thế nào là tình yêu,
hãy định nghĩa tình yêu là gì? Sự thật không ai trả lời cho đầy đủ
hết và cũng tùy theo nhận xét của từng cá nhân. Tình yêu là thứ tình cảm tự
nguyện, sẳn sàng hy sinh cho người mình yêu không có sự tính
toán nào. Bên cạnh đó không ít nhiều những cặp nam nữ yêu đương tha thiết
nhưng khó tròn vẹn xây tổ ấm cùng nhau, đành để lời hẹn ước tan vỡ, tháng ngày
đau khổ lệ tuôn dài. Thấu rõ điều sâu sắc bài họa TÌNH
VỠ được thi sĩ Đoàn Đình Sáng diễn tả thật tài
tình
Ngày tháng trọn ôm mãi khổ đau
Vỡ tan lời ước hẹn, mi trào
Vỡ tan lời ước hẹn, mi trào
Hụt hẫng, chua xót, não nề thôi đành
gửi mộng, trao mơ vậy nhé!
Trao gửi mộng đầy mang nặng nghĩa
Gửi trao mơ trĩu gánh sần vai
Tuyệt lắm thi sĩ ơi!
Bài cảm nhận có dài quá không?
Đọc đến đây Anh Chị có nhàm chán không? Nếu không xin mời Anh Chị
xem tiếp bài họa RẦU do nữ sĩ PHƯỢNG
HỒNG tặng nhé!
Như Thu trộm nghĩ con
người sẽ cảm thấy cô đơn nhiều hơn khi họ hay hoài niệm về dĩ vãng. Nỗi
cô đơn đồng loả với mọi lo lắng, mọi suy nghĩ với tâm trạng tự ti,
yếm thế, bi quan nhiều hơn đã khiến cho cái cảm giác cô đơn đến
gần hơn. Tác giả rất thông cảm với nỗi cô đơn ấy và đã thốt lên dùm họ
trong hai câu đề thật buồn da diết
Ông trời rót xuống giọt thương đau
Bởi số đơn côi lệ ngấn trào
Sống trong nỗi cô đơn, cảm giác
quá ư hụt hẫng lại còn ngóng đợi người yêu nghìn trùng xa cách
Người đi vạn dặm lòng đau đáu
Bất chợt thầm hỏi ta phải chờ đến
khi nào?
Chờ đến kiếp nào thôi khắc khoải
Cố lên người ơi!!!
Như Thu đã đọc bài họa CÒN
LẠI MÌNH TÔI hai lần luôn và nghĩ có thể đây là lời tâm sự
của thi sĩ Trần Như Tùng vì vậy mới dễ gây nên niềm cảm
xúc dạt trào, ấm áp làm sao! Nếu Như Thu đoán sai mong tác giả rộng lòng tha
thứ cho nhé!
Vợ chồng cùng sống chung mái
nhà hạnh phúc bên dâu hiền rể thảo, con cháu đều ngoan ngoãn
đáng yêu. Nghĩa nặng tình sâu mấy mươi năm gắn bó mặn
nồng thủy chung, san sẻ buồn vui.
Đến một ngày Chị từ giã dương
trần lặng lẽ ra đi để lại lòng Anh nhói buốt tâm can suối lệ tuôn trào
Thôi rồi Bà khuất quá nhiều đau
Khiến kẻ mày râu lệ đẫm trào
Khiến kẻ mày râu lệ đẫm trào
Mỗi ngày như mọi ngày Anh đều
đốt trầm hương và đánh ba hồi chuông tưởng nhớ vợ hiền dấu yêu
Mỗi ngày đều điểm ba hồi mõ
Ngoài buổi thắp hương Anh còn thay
đĩa trầu cau mới nữa đấy!
Vài buổi lại thay một đĩa trầu
Chao ôi tình nghĩa Anh dành cho Chị
quả là hiếm thấy trên đời! Như Thu vô vàn ngưỡng mộ!
Hãy nhìn xung quanh chúng ta,
trong cuộc sống mỗi ngày có nhiều gian nan, khó khăn
và biết bao nhiêu là áp lực lắm chông gai mà chúng ta phải đối
diện từng giây phút. Hiểu thấu điều trên thi sĩ Đức
Hạnh đã viết trong bài LỆ SẦU, buồn biết bao!
May mắn thay tác giả không vận vào
người, không bị ràng buộc những điều trên. Anh đã xem chúng như là cơn giông
bão hay chỉ là giấc mộng rồi sẽ qua thôi
Dài ngắn bão giông đời ảo não
Dại khờ cơn mộng cảnh xì xào
Trong tình yêu
lứa đôi cũng thế, sau một thời gian tìm hiểu nhau, họ tin
tưởng người mình yêu, vội vàng quyết định thông báo lễ đính hôn
cùng hai họ, bà con và bạn hữu. Ngày lành tháng tốt gần kề nhưng họ
tuyên bố sẽ hủy hôn, than ôi!
Trầu, rượu những thêm khổ phí nài..
Não phiền hồn trải nếm chua cay
Dù cho phiền não đến bao lần,
hãy tìm cách vượt qua nhé! Hãy gắng lên!
Để thay đổi không khí và đỡ nhàm
chán thì Như Thu xin mạn phép hỏi là: Tất cả chúng ta ai nấy đều có đọc
qua TÍCH TRẦU CAU có phải hôn nè? Do đó Như Thu không
kể lại nữa đâu, sẽ dựa theo vần thơ của nữ sĩ Nguyễn Thị
Mỹ Ngọc chỉ trong phạm vi thất ngôn bát cú mà tác giả gói ghém thật
đầy đủ câu chuyện “tích trầu cau" đó là hỷ, nộ, ái, ố, ai, lạc, dục,
bảy thứ tình cảm vây quanh tất cả con người trên thế gian nầy. Gia đình họ Cao
cũng không ngoại lệ, câu chuyện đã tôn vinh tình cảm anh em, thán phục tình
nghĩa vợ chồng ca ngợi lòng chung thủy...nhưng cũng không sao
tránh khỏi sự ghen hờn, thao thức hằng đêm. Nỗi buồn ai có hay?
Đêm thanh sầu tủi buồn thao thức
Ngày vắng hờn ghen giận đảo
trao
Cho dù đoạn kết không tròn vẹn
nhưng Anh Chị có thấy một hình ảnh đẹp đã chứng minh một tình
yêu không bao giờ nhạt phai?
Chúc mừng đôi lứa nào yên ấm,
Như tích cây cau quấn lá trầu.
Trong các ngày lễ quan
trọng nhất là phong tục cưới gả đều không thể thiếu mâm trầu cau là vậy!
Khi hai người da diết yêu nhau, họ
thường “hẹn biển thề non” nghĩa là những lời thề thốt, những lời hứa
hẹn không bao giờ đổi thay mãi mãi và mãi mãi bền vững trường
tồn như núi và biển. Quá tuyệt vời!
Nhưng có ai đoán chắc là không
ngoại lệ? Chẳng những không chỉ một mà có rất nhiều kẻ lại nỡ quên hay
phủ nhận mình không hứa hẹn gì cả. Vội vàng trốn biệt chẳng thấy tăm hơi. Chua
xót, ngỡ ngàng, hụt hẫng làm sao!
BÓNG LẺ mà thi sĩ Song Quang vừa thương cảm, vừa
xót xa cho họ
Người đi quên mất lời hò hẹn
Kẻ ở nguôi đâu giọng ước trao
Nơi phương trời xa thẳm, biết đâu
người ấy sẽ quay về. Niềm hy vọng dẫu mong manh, nhưng tại sao không thể
hy vọng chứ?
Mong sao ai chớ thành chinh phụ
Bóng lẻ một ngày sẽ gặp nhau
Hãy cho nhau cơ hội đi nhé!
Như Thu rất vui khi thấy bài
họa của thi sĩ Thái Huy cũng thích dùng tựa đề LẺ BÓNG.
Xin mời Anh Chị đoán thử xem nào?
Muốn cho tình yêu được thăng
hoa nhiều hơn, hoặc muốn hâm nóng hạnh phúc của gia đình, vậy thì chúng ta
hãy vứt bỏ phiền muộn lo toan, rồi chọn ra một đêm yên lành với trăng thanh gió
mát cùng nhau thổ lộ: nhắc lại những ngày mới quen, đã đi thăm viếng nơi
nào? Có bẽn lẽn và thẹn thùa lắm không? Gợi thêm ý mơ cùng mộng
trải lúc ấy ra sao? Làm được điều này dễ mà phải không Anh Chị hở?
Vai mang tròn ý mơ giao kết
Mộng trải rộng tâm mong hiến trao
Thỉnh thoảng, Như Thu nói thỉnh
thoảng thôi là vợ chồng cũng nên tặng nhau những khen ngợi khi người bạn
đời đã giúp cho mình một việc nhỏ nào đó. Hãy tin ở Như Thu chắc chắn rằng
Anh Chị sẽ thấy tình cảm vợ chồng sẽ càng khắn khít hơn
Thiết thắm tình yêu càng nối dài
Những chuyện buồn đau thời
quá khứ đã tự dưng chôn vùi lúc nào chẳng ai hay!
Đau nỗi những chôn vùi tháng ngày.
Chỉ biết hiện tại, ở đây, ngay bây
giờ thôi Anh Chị nhé!
Mặc dù đi xa chưa về, nhưng nữ
sĩ CAO MỴ NHÂN vẫn gửi tặng bài họa DANG DỞ TRẦU CAU,
Như Thu cảm động lắm chị ơi!
Mỗi độ hè sang, ánh nắng oi nồng
chói chan xuyên suốt cành cây kẻ lá, tạo nên cảm giác bồi hồi lâng lâng khó
tả. Không chỉ thế chùm phượng vĩ còn đong đưa nghiêng mình
bên vạt nắng, chao ôi dễ thương chi lạ! Bên cạnh đó những chú ve đang hẹn cùng
nhau đồng tấu những bản nhạc du dương dậy cả góc trời. Khác hẳn với mùa hè luôn
tưng bừng nhộn nhịp, nhưng khi mùa thu đến ta cảm thấy sao quá yên
bình êm ả bao trùm khắp nơi, một chút nắng hanh vàng, một
làn gió nhẹ mơn man thổi vài chiếc lá rơi rơi, đẹp quá!
Thầm nghe lá rụng sầu thu cảm
Muộn tiếc hoa tàn phai nắng trao
Khung cảnh thật nên thơ đã khiến đôi
tình nhân trao lời hẹn ước thủa nào. Rồi cũng chính nơi nầy ai nỡ xa
rời, không thể nói lời từ biệt!
Ngăn câu hò hẹn thành dang dở
Chẳng biết nói chi hơn, đã quá nửa
đêm, thầm xót xa nhìn chăn đơn, gối lẻ, phòng không lạnh vắng...rồi thở dài!
Trào dâng lệ nhớ thương ai biết
Hỏi ai, ai biết lệ nhoà mỗi đêm!
Bài họa sau cùng: bài thứ mười bảy
tựa là CUỘC TÌNH ĐÃ MẤT của thi sĩ TRỊNH CƠ đã
tặng cho Như Thu nữa đây! Xin mời Anh Chị hãy cùng xem tác giả muốn chia
sẻ điều chị nè?
Từ khi một trẻ sơ sinh vừa mới
ra đời xem như bé đã nợ hai đấng sinh thành rồi đó và chúng ta cũng như trẻ
ấy, Anh Chị có đồng ý hôn?
Công ơn Cha Mẹ
như trời biển... Lớn lên chúng ta tung tăng đến
trường Thầy Cô đã
dạy những bài học về công dân giáo dục, cách cư xử giữa người với
người...vậy là chúng ta đã mang nợ Thầy
Cô rồi phải không?
Tiền bạc hay vật chất vay mượn từ
bạn thân, bà con hay hàng xóm là những món nợ dễ dàng trả sòng
phẳng. Tuy nhiên món nợ khó trả nhất là nợ tình cảm, không thể so sánh hay
cân đếm bằng con số được, cho nên có những đôi tình nhân không kết
hợp thành vợ chồng, xem như không duyên chẳng nợ. Cũng
có những gia đình chia tay sau thời gian chung sống, mặc dù họ không còn
nợ nần với nhau, nhưng cả hai đều mang vết thương lòng, ôi thật não nề!
Tan xóa nợ đời chuyện đớn đau
Khổ thân châu lệ vẫn tuôn trào
Có nhiều đêm họ ôn lại những lời đã
thốt ra, thầm hỏi “Mình có vội vàng lắm không? Đúng hay sai? “ và để
rồi tiếc nuối, phải chi...phải chi...
Trao mến buổi vàng hoe nuối tiếc
Nhớ mong trời phận bạc than thầm
Chua xót, lụy phiền hãy chôn vùi tất
cả...
Lời kết:
Như Thu xin chân thành
gửi lời "Cám Ơn và vô cùng biết ơn”
đến tất cả Anh Chị Em đã tạo nhiều
cảm xúc trong từng câu, từng con chữ qua mỗi bài họa, đã giúp Như
Thu viết được bài cảm nhận nầy dễ dàng hơn.
Như Thu kính chúc Anh Chị Em
sức khỏe dồi dào, hạnh phúc, thân tâm thường lạc!
Thương mến,
Như Thu
05/22/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét