Thứ Ba, 17 tháng 3, 2020

NHỚ NHÀ


NHỚ NHÀ

 

Gót bước, quê nhà xa lắc lơ

Chiều buông mắt ngóng hướng tây mờ

Tàu cau gợi nhớ vuông vườn ngoại

Tiếng mẹ ru hời những giấc mơ

Đất lạ mà quen danh địa chí  (*)

Trời quen nhưng lạ mái nhà thờ

Vẳng đâu tiếng quạ  cung sầu thảng

Nửa mảnh hồn  ta tựa vất vơ …

CAO BỒI GIÀ

(*): L. Saigon

Santa Ana, 07-03-2020

 

BÀI HỌA:

 

HỒN TỔ QUÁN

Nghĩa tình nguồn cội dễ gì lơ
Mòn gót phong sương sạm bụi mờ!
Mê mải đường trần sa bể mộng
Lao lung dặm nẻo lạc trời mơ ?
Hiếu chung khắc cốt hằng tu tỉnh
Cúc dục ghi tâm mãi phụng thờ!
Ký ức hằn sâu hồn xứ sở
Chạnh lòng xa xót thuở bơ vơ!
6-3-2020
Nguyễn Huy Khôi

 

ĐỒNG HỌA:

 

TỨ CỐ VÔ THÂN


Ca Li xuân đến trời xanh lơ
Quê mẹ vời trông tận thẳm mờ
Lạc tổ chim sầu kêu tiếng nhớ
Lìa cành lá úa rụng triền mơ
Làn mây viễn xứ còn hoang hoải
Ngọn gió cô phương đã thẫn thờ
Gót lữ đau mòn theo tuế nguyệt
Tay đời cũng mỏi níu vu vơ…
Lý Đức Quỳnh 8/3/2020

 

CÙNG HỌA:

 

TÂM SỰ KẺ XA QUÊ

 

Lạc lõng xứ người thân láo lơ

Vời trông quê cũ khuất xa mờ

Con đường đi học ...chìm trong mộng

Quán nước hẹn hò...lạc giữa mơ

Thôn mẹ: sông trăng và bến đợi

Vườn cha: nhà tổ với trang thờ

Mỗi chiều dõi mắt nhìn mây trắng

Lòng lại bồi hồi nghĩ vẩn vơ.

Sông Thu 

 

TIẾP HỌA:

 

KHẮC KHOẢI

 

Bao ngày trông đợi chẳng hề lơ!

Trên chuyến ly hương cảnh nhạt mờ!

Nhớ buổi người đưa ngờ giấc mộng

Ghi lời bạn chúc thỏa niềm mơ

Đường quê vời vợi lòng hiu hắt

Sóng biển lao xao mặt thẫn thờ

Khắc khoải canh dài ôm vạn mối!

Trăng già thương cảm bóng chơ vơ!

Như Thu

 

HỢP HỌA:

 

XA CHỐN CŨ

 

Trông về xứ mẹ,biển xanh lơ

Mây trắng lang thang,núi nhạt mờ

Cảnh lạ,chưa nằm trong ký ức

 Tên quen,từng gọi giữa cơn mơ*

Tiết xuân trở lại hoa tươi thắm

Tiếng quạ bay qua,dạ thẫn thờ

Khóm trúc vườn ai khơi nỗi nhớ

Xa rồi...mái rạ, thấy bơ vơ

*sài gòn(little)

Thanh Hoà

 

CŨNG HỌA:

 

NHỚ QUÊ HƯƠNG.

 

Nhìn lên mây trắng khó làm lơ,​

Chạnh nhớ quê hương tận mịt mờ.​

Những buổi chiều tàn thầm ước vọng,​

Một mai trời sáng  thỏa hoài mơ.​

Trở về cố quốc yêu sâu đậm,​

Thăm lại  người xưa nhớ thẫn thờ.​

Đất khách lang thang đời bất định,​

Xứ người lạc lõng sống bơ vơ.​

Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​

Mar.8/2020.​ĐỒNG HỌA:

 

ĐỒNG HỌA:

 

HOÀI HƯƠNG

 

Đất khách quê người dạ chẳng lơ 

Quê hương đậm nét khó phai mờ 

Sông nằm nhớ mãi con đường mộng 

Bến ngủ thương hoài góc phố mơ 

Gắn bó hoà chung nơi lớp học 

Lân la nhập hội ở ngôi thờ 

Khung chiều dạo bộ lòng hoang vắng 

Nắng rũ chân đồi mắt vẩn vơ 

Minh Thuý 

Tháng 3/8/2020

 

CÙNG HỌA:

 

RA KHƠI

 

Trùng dương bát ngát biển xanh lơ

Mấy chốc làng thôn ẩn hiện mờ

Mây ráng chân trời dải lụa tím

Xóm chài xa tắp khói lam mơ.

Buồm giăng sóng vỗ lòng se thắt

Gió nổi thuyền đi dạ thẫn thờ.

Đăm đắm trông theo viền núi biếc

Nhớ nhà chiều xuống nỗi bơ vơ.

Mailoc

 

TIẾP HỌA:

 

XỨ LẠ BUỒN TÊNH

 

 Đã tới rồi ư, khách giả lơ

Biển tây xa thẳm khói sương mờ

Chưa đi, có vẻ như thầm mộng

Vừa đến, sao đành nghĩ chỉ mơ

Ở hẳn hay về còn lãng đãng

Chơi thôi hoặc nhớ cũng bơ thờ

Trời cao, đất thấp đều ngơ ngẩn 

Xin chớ buồn đây đó vẩn vơ...

   Hawthorne  8 -3 - 2020

CAO MỴ NHÂN 

 

HỢP HỌA:

 

THẦM MONG ,

 

Bỗng chốc mây buồn treo lửng lơ

Tâm xao xuyến đến mắt hoen mờ

Nương đồi xanh thẳm tươi đồng lúa

Biển bạc bao la sáng ước mơ

Sợ ở phương xa quên tục lệ

Thầm mong chốn mới nhớ đền thờ

Vấn vương sáu khắc năm canh mãi

Dạ cứ nôn nao nghĩ vẩn vơ

HỒNG PHƯỢNG

 

CŨNG HỌA:

 

CHIỀU BUÔNG

 

Đồi vắng mây chiều treo lửng lơ

Dừng chân dõi mắt tít xa mờ

Ngời ngời nét ngọc khơi duyên đắm

Đạo mạo dung nghi gọi ước mơ

Hà cớ thần quang dường dã dượi

Can chi sắc vóc toát ơ thờ

Ai hay viễn khách lòng đau đáu 

Đất tổ trông vời trí vẩn vơ

Phương Hoa - Mar 8th 2020

 

ĐỒNG HỌA:

NHỚ QUÊ

 

Xứ người quê ngóng bóng xa lơ,

Ẩn hiện đâu đây dáng thoáng mờ.

Lời mẹ mãi in như giấc mộng,

Tiếng ba dường ẩn ttrong mơ.

Nghìn trùng đất Mỹ ngồi hiu quạnh,

Viễn hút quê xưa nghĩ thẩn thờ.

Nhớ quá Việt nam! Ôi nhớ quá!

Mượn vần thơ thẩn đọc vu vơ.

HỒ NGUYỄN (09-3-2020)

 

CÙNG HỌA:

 

NỖI LÒNG KẺ XA QUÊ

 

Nhìn về quê Mẹ bể xanh lơ

Xa tít mù khơi quá mịt mờ

Nhớ mãi vườn xưa bao nỗi xót

Thương hoài cảnh cũ lắm niềm mơ

Xứ người thấy lạ lòng hiu quạnh

Đất khách chưa quen trí thẫn thờ 

Còn chút hồn say nên khắc khoải

Như vầng mây trắng lạc bơ vơ

songquang 

 

TIẾP HỌA:

 

GỢI NHỚ

 

Đứng ngẩn ,trông vời mây lửng lơ

Quê hương thấp thoáng giữa sương mờ

Đồi xưa...xanh biếc con diều nhỏ

Hiên vắng ...êm đềm nhịp võng mơ

Một sớm mưa buồn ...thân lữ thứ

Bao đêm lệ đẫm...dáng ơ thờ

Xa xôi...mấy chục năm thầm lặng

Ai gợi ?cho hồn thêm vẩn vơ !

Thy Lệ Trang

 

HỢP HỌA:

 

CỨ VẨN VƠ !

 

Chìm mãi ven rừng hát lới lơ

Nay đà thoát được cảnh mây mờ

Nhìn Nga, nó đó vào mộng tưởng

Ngắm Mĩ, ta đây nảy ước mơ

Nước họ văn minh nên dạo viếng

Quê mình lụp sụp đáng chi thờ

Đời không nghệ giỏi tiền đâu chứ

Đành tắm ao nhà, cứ vẩn vơ !

Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA:

 

THANH THẢN TỪ ĐÂY
-/-
Phố xá Saigon, xa tít lơ
Quê hương bỏ lại, lệ hoen mờ
Vì đâu lưu lạc về nơi lạ
Chẳng nhẽ kiếm tìm lại giấc mơ
Gian khổ đủ rồi, thôi tạ biệt
Nghĩa tình còn chút, đáng tôn thờ
Đất lành chim đậu, vui sum họp
Thanh thản từ đây hết vẫn vơ.
Thanh Trương

 

ĐỒNG HỌA::

 

DỜI ĐÔ…

 

Ngước mắt lên trời sắc xanh lơ

Vời trông chỉ thấy bóng mây mờ

Thương bao kỷ niệm thời thơ ấu

Nhớ những ân tình thuở mộng mơ

Xứ lạ nên lòng còn bỡ ngỡ

Nhà cao nhưng dạ vẫn ơ thờ

Tình quê lưu luyến không xao lãng

Giấc ngủ mơ màng nhớ vẩn vơ !

THIÊN LÝ

 

CÙNG HỌA:

 

TRỜI QUEN ĐẤT LẠ

 

Nơi đâu trời đất cũng xanh lơ

Nhà cũ vời trông biển mịt mờ

Đất Mẹ thương hoài nơi ướp mộng

Quê Cha nhớ mãi chốn thầm mơ

Lòng người viễn xứ buồn rười rượi

Dạ kẻ tha hương xót thẫn thờ

Mới đến , chưa quen nên thấy lạ

Lâu dần , hy vọng hết bơ vơ

Người Sông Cửu

 

TIẾP HỌA:

 

VỌNG KHÚC CÔ LỮ

Càng thêm sâu lắng giọng hò lơ
Khi bóng miền quê chẳng khuất mờ
Mai mốt tương lai neo bến thực
Bây chừ kỷ niệm tắm dòng mơ
Miếu đình tiên tổ đà thương phụng
Hương khói ông cha mãi kính thờ
Cô lữ không nhà đành gửi gió
Ru thành vọng khúc đỡ buồn vơ...
11-3-2020
Phan Tự Trí

 

HỢP HỌA:

 

THƯƠNG TÌNH ĐẤT MẸ

 

Quê nhà xám xịt ngẫm càng lơ

Cám cảnh thời gian vẫn mịt mờ

Nhớ mảng đồng xanh nguồn trổ mộng

Yêu vùng nắng lửa diện hoài mơ

Nền dân chủ tập gieo mầm lẫn

Khúc khải hoàn ca lạc cỗ thờ

Ngưỡng tự do còn chưa đáp trả

Thương tình đất mẹ cảm buồn vơ.

Mai Thắng – 200309

2 comments:


  1. Xin góp họa cùng Cao huynh:

    HỒN TỔ QUÁN

    Nghĩa tình nguồn cội dễ gì lơ
    Mòn gót phong sương sạm bụi mờ!
    Mê mải đường trần sa bể mộng
    Lao lung dặm nẻo lạc trời mơ ?
    Hiếu chung khắc cốt hằng tu tỉnh
    Cúc dục ghi tâm mãi phụng thờ!
    Ký ức hằn sâu hồn xứ sở
    Chạnh lòng xa xót thuở bơ vơ!

    6-3-2020

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa
  2. Xin góp bài họa, (cũng khá lâu không có điều kiện góp mặt):

    VỌNG KHÚC CÔ LỮ

    Càng thêm sâu lắng giọng hò lơ
    Khi bóng miền quê chẳng khuất mờ
    Mai mốt tương lai neo bến thực
    Bây chừ kỷ niệm tắm dòng mơ
    Miếu đình tiên tổ đà thương phụng
    Hương khói ông cha mãi kính thờ
    Cô lữ không nhà đành gửi gió
    Ru thành vọng khúc đỡ buồn vơ...

    11-3-2020
    Phan Tự Trí

    Trả lờiXóa