CHỜ THỜI XÂY NGHIỆP LỚN
Ông ngồi nghiêng nón đã mòn mông
Nào phải sớm chiều chỉ đợi mong
Thẳng lưỡi lừa tôm lời Lã Vọng
Không mồi dụ cá tiếng Khương Công
Ân Thương vừa đó cơn suy thận
Tây Bá hồi nay đã vững lòng
Giờ phút cơ đồ gây nghiệp lớn
Buông cần! Đúng lúc cứu non sông.
Phan Tự Trí
BÀI
HỌA:
NGHIỆP
LỚN SẴN…
thây
kệ dân tình khắc khoải mong…
ghế
cao lắm kẻ tọa chai mông
cả
đời lý luận, ngôn từ ảo
Suốt
kiếp chi xài của cải công
Nước
biến, non nguy không núng dạ
Dân
than, người oán vẫn trơ lòng
Bịt
tai, nhắm mắt nơi cung các
Cứ
thế còn chi nữa núi sông?
CAO
BỒI GIÀ
13-03-2020
ĐỒNG
HỌA:
NIỀM ĐAU ĐẤT NƯỚC
Quạnh quẽ mỗi chiều mắt ngó mông
Có còn chi nữa để chờ mong
Lưng còng gối mỏi sao chung sức ?
Chân yếu tay mềm khó góp công !
Hạn hán hoành hành, chua xót dạ
Siêu vi tác hại, đớn đau lòng
Phải đành mượn bút chia tâm sự
Khắc khoải nghẹn ngào cảnh núi sông.
Sông Thu
CÙNG HỌA:
MỎI MÒN QUÊ MẸ
Cứ mỗi chiều về mắt ngó mông
Hướng sang quê Mẹ mỏi mòn
mong
Thân già , tóc bạc nào chung
sức
Tay yếu , chân mềm chẳng
góp công
Giặc Hán tung hoành đau đớn dạ
Ngoại bang xâm lược xót xa
lòng
Lại thêm tai họa đang gieo rắc
Khốn khổ dân lành lẫn núi
sông
songquang
TIẾP HỌA:
SUỐI
LỆ...!
Thầm đếm sao trời giữa quạnh
mông
Quê nhà lắm nạn chẳng còn
mong!
Hờn căm ám ảnh vì thương lúa
Uất hận tuôn trào bởi tiếc
công!
Quá khứ gian nan nhìn nẫu ruột
Tương lai mờ mịt
nghĩ đau lòng!
Một đời khổ nhọc luôn chồng
chất
Suối lệ cao ngời vượt biển sông!
Như Thu
HỢP HỌA:
CHUYỆN LÃ VỌNG
Chuyện Tàu, Lã Vọng chịu chai mông
Lưỡi thẳng ngồi câu, cá chẳng mong
Thời thế ngẫm suy chờ thuận hội
Đức tài nuôi dưỡng đợi dâng công
Giữ bền chí lớn dồn tâm huyết
Mài sắc tài cao vững tấm lòng
Chớp đúng thời cơ ra cứu nước
Đạp đèo thắng núi vượt băng sông .
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA :
DẤU HỎI CÂM
Ghế mục ngồi lâu đã vẹt mông
Vẫn hăng tranh đít,thỏa niềm mong?!
Làm như mèo mửa, tài xâm quỹ
Nói tựa rồng leo, giỏi lấn công?
Quan chức nhiễu nhương vơ đẫy túi
Dân tình nháo nhác nén cam lòng!
Thiên tai,dịch họa vầy điêu đứng
Lãnh cảm, sao đành với núi sông?!
14-3-2020
Nguyễn Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
BIẾT ĐẾN
KHI NÀO
Bên suối
đợi chờ giữa quạnh mông*
Người hiền
vắng vẻ, mỏi mòn trông
Chính nhân
dưới trướng nào e sức!
Tà đạo
theo về hoá uổng công
Đem rắn
cắn gà đau đớn dạ
Khi dân,
rẻ nước xót xa lòng
Lầm
thời,suốt kiếp đành ôm hận
Quay quắt
niềm riêng : nợ núi sông !
* liên
tưởng tới tích Khương Tử Nha ngồi bên suối chờ minh quân.
Thanh Hoà
CÙNG HỌA:
SỰ THẬT
ĐAU LÒNG
Tàu bay
thượng hạng thỏa chờ mong
Khách sạn
năm sao thật ấm lòng
Hưởng thụ
...ông to chơi nở mặt
Gánh
gồng... dân khổ đói teo mông
Tự do
chính nghĩa càng thêm tội
Lý luận
tầm phào lại lắm công
Mấy triệu
quan thày chia bổng lộc
Đâu màng
nát nước hoặc tan sông !!
Thy Lệ
Trang
TIẾP HỌA:
CHỜ THỜI
CƠ
Mỏi
cổ , lưng còng lẫn xẹp mông
Ngày dài
chất chứa nỗi thầm mong
Buông mồi
đợi dịp cùng ra sức
Thả lưới
chờ thời sẽ tấn công
Phút nhả
kiên trì gieo thoả óc
Giờ đơm
nhẫn nhục tạo yên lòng
Nào không
để mất từng cơ hội
Đứng dậy
xâm mình giúp núi sông
Minh
Thuý
Tháng 3/15
/ 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét