ĐẮNG…
Cuồng theo gió giật, trận mưa
chiều
Chiếc lá lìa cành lượn đảo
xiêu
Vụt tiếng trối trăn, vèo tiếng nấc
Lịm lời thảng thốt, thoảng
lời kêu
Kiếp phần bất định, dầu đang
đẹp
Số phận vô thường thoắt đã
tiêu
Trên ngọn cao cao, bao kẻ
…cỗi
Sao trời gọi trẻ, giữa thời
…yêu!
CAO BỒI GIÀ
06-06-2018
BÀI HỌA:
TUỔI
CHIỀU...
Nắng
quái hanh hoe buổi xế chiều
Dật
dờ nhạt nhụa bóng liêu xiêu
Rầu
rầu bãi xú lời quyên gọi
Não
nuột triền sông tiếng cuốc kêu!
Thảng
thốt hồn tan như giá tuyết
Hất
heo thân héo tựa tầu tiêu!
Già
nua trồi trụt sầu đơn chiếc
Ngao
ngán bâng khuâng nhớ tuổi yêu?!
6-6-2018
Nguyễn
Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
LỜI THĂM ..
Sao Em buồn thế lạt thơ yêu ?
Đừng vội buồn chi ...bóng ngả
chiều..
Cành vẫn vi vu lời nhạc gió.
Vườn còn ríu rít tiếng chim
kêu.
Trời xoay thời tiết nên người
bịnh,
Đất dựng ba đào khiến mái
xiêu.
Chăm sóc thuốc thang rồi sẽ
khỏi.
Mạnh tày Đại Thánh đoạt Ba
Tiêu.
Trúc Lệ-Trần Lệ Khánh.
CÙNG HỌA:
YÊU THƠ VÀ YÊU ĐỜI
Bè bạn ta nay tuổi xế chiều
Đứng đi loạng choạng, dáng liêu xiêu
Da nhăn, mày héo, lưng cong vẹo
Mắt hõm, môi chì, tóc muối tiêu
Thì có can gì : quy luật đến
Hơi đâu để ý : cái già kêu
Miễn là thi tứ còn lai láng
Và trái tim hồng vẫn rộn yêu !
Sông Thu
TIẾP HỌA:
LỜI NGỎ
Ngợ như chín chuộng với mười
chiều
Thổn thức tim rung một tiếng
yêu!
Đã vãn hỷ hoan câu tráng kiện
Dám đâu hoang tưởng chuyện
cao xiêu
Tình như đỏ mộng bờ môi chín
Đời lại xanh mơ mái tóc tiêu
Cầu nối thi thư đằm bút lực
Vườn xuân ấm sáng tiếng chim kêu!
6-6-2018
Nguyễn Huy Khôi
HỢP HỌA:
VẪN CÒN…
Tuổi hạc giờ đây đã xế chiều
Răng thì cái mất cái long,
xiêu
Nói năng chậm rãi, không trôi
chảy
Ăn uống sơ sài, ngại chậm
tiêu
Nhậu nhẹt anh em đâu muốn gọi
?
Tiệc tùng bè bạn chẳng thèm
kêu
Biết thân, biết phận mình già
khú
Sao vẫn rộn ràng, chửa hết
yêu ?
Thục Nguyên
CŨNG HỌA:
KHỔ QUÁ…
(VUI GỬI HIỀN NHÂN THỤC
NGUYÊN)
biết rồi,...tuổi xuống chiều
Xem ra tất tật đã liêu xiêu
Da mồi,răng rụng,tai giằng
cối
Chân chậm,mắt mờ,tóc muối
tiêu...
Dạ vốn chậm tiêu...dè bạn
nhậu
Lợi thì khó nhá...ngại người
kêu?
Khú đế,... mê "NÀNG
THƠ" quyến giũ
Tình trân sao hết được niềm
yêu?!
Bạn giàNguyễn Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
HÃY VUI SỐNG
Lo chi bệnh cũ lại xoay chiều
Lui tới viện đường chớ
sợ xiêu
Số kiếp gian nan đành chấp
nhận
Phận mình hiu hẩm chẳng thèm
kêu
Đời người khổ tật nào đâu
biết
Cuộc sống vô thường vẫn cứ
yêu
Cố gắng vươn vai mà đứng dậy
Tao đàn thơ nhạc ,mối sầu
tiêu !
THIÊN HẬU
CÙNG HỌA:
LÃNG
QUÊN
Hoàng
hôn xóm nhỏ, khói lam chiều
Nắng rải ngàn cây, bóng ngã xiêu
Lối cũ âm thầm cơn gió gọi
Đường xưa vắng lặng tiếng chim kêu
Niềm vui cõi thế bao giờ đến
Hạnh phúc đầu tay phút chốc tiêu
Tuổi hạc ngậm ngùi nơi cố quận
Đành lòng quên lãng, dẫu thương yêu.
Thanh Trương
Nắng rải ngàn cây, bóng ngã xiêu
Lối cũ âm thầm cơn gió gọi
Đường xưa vắng lặng tiếng chim kêu
Niềm vui cõi thế bao giờ đến
Hạnh phúc đầu tay phút chốc tiêu
Tuổi hạc ngậm ngùi nơi cố quận
Đành lòng quên lãng, dẫu thương yêu.
Thanh Trương
TIẾP
HỌA:
CHIÊM NGHIỆM.
Tuổi tác vèo trôi, đã xế chiều
Đường đi, lối lại bước quàng, xiêu
Rời xa bến giác, nhân tâm lụi
Xán lại bờ mê, sức lực tiêu.
Độc hại nhân gieo… sao chẳng tính?
Đắng cay quả hái… lại còn kêu!
Lưới trời thưa đấy nhưng khôn lủi
Chắc lỡ thời gian ngẫm chữ: Yêu!
070618.
Đoàn Đình Sáng.
HỢP HỌA:
NGỌT
Tiếng
ai ngọt lịm dưới mây chiều\
Nắng
quái xiên nhà mái lá xiêu.
Cứ chén
cơm vừng ngon lại sẵn
Đừng vồ
cá thịt tốn mà kêu.
Cày bừa
vất vả dồn mau mệt
Ăn uống
thông thường để dễ tiêu.
Dịu
dàng, ấm áp nghe càng thấm
Ngữ ấy
ngàn vàng, thật đáng yêu .
Trần
Như Tùng
CŨNG
HỌA :
GỬI BẠN CAO BỒI GIÀ...
Cao bồi sao lại sợ về chiều ?
Cho dẫu bao lần chân muốn
xiêu
Lúc mệt...đừng quên đem bút
cất
Khi buồn...hãy nhớ lấy phôn
kêu
Bạn bè bốn bể vui câu họa
Hạnh phúc đôi lòng đẹp chữ
yêu
Bệnh đến rồi đi...trời lại
sáng
Thơ đề càng đẹp...vượt đường
tiêu* !
*Tiêu chuẩn
Thy Lệ Trang
ĐỒNG HỌA:
GIẤC
MƠ CHIỀU
Chìm
sâu ký ức, giấc mơ chiều
Thánh
thót đàn ai, phách lạc xiêu
Khúc
nhạc dập dồn như thác đổ
Tiếng
lòng rạo rực tựa chuông kêu
Chuyện
tình lận đận thời son trẻ
Mộng
ước hao gầy, tóc muối tiêu
Cho
dẫu trần ai bao khắc nghiệt
Con
người vẫn khát vọng tin yêu
Hồng
Phượng
CÙNG
HỌA:
BỤI THỜI GIAN
Ngớ ngẩn hồn ai buổi xế
chiều
Ơ thờ thả bộ bước liêu xiêu
Ơ thờ thả bộ bước liêu xiêu
Cây rừng tĩnh
lặng đàn chim hát
Ngọn gió êm đềm
tiếng quạ kêu
Nắng chói đường
hoa còn rạng rỡ
Mưa nhoà phố thị
đã chìm tiêu
Ngày trôi tuổi
hạc dần khô héo
Dẫu cảnh quanh
mình vẫn đáng yêu
Minh Thuý
Tháng 6_2018
TIẾP HỌA:
CÒN YÊU
Thoi thóp hoàng hôn hiu hắt
chiều
Phất phơ dặng liễu,dáng liêu
xiêu
Chờ cơn gió lộng,mây đen tán
Ngóng phút mai về,bệnh nhẹ
tiêu
Nhớ tổ,cành nam chim quốc gọi
Thương nhà phương bắc dế mèn
kêu
Tà dương lai khứ lo chi mệt ?
Còn nắng chừng nào hãy cứ
yêu!
Thanh Hoà
Thanh Hoà
HỢP HỌA:
KHOÁI
ĐỜI
Biết
giờ bóng đã ngả sang chiều
Chìm
nổi quên thời...mái rạ xiêu...
Sáng
dạo đôi vòng chào nắng ửng
Chiều
ngồi độc ẩm thưởng chim kêu
Cơm
ngày đạm bạc con lo liệu
Lương
tháng nhì nhằng vợ sẵn tiêu
An
phận bần thanh vui ngõ ấm
Khoái
đời nhàn tản ngẫm thêm yêu!
11-6-2018
Nguyễn
Huy Khôi
Xin tiếp bài vui họa:
Trả lờiXóaVUI GỬI HIỀN NHÂN
THỤC NGUYÊN
Khổ qua,...biết rồi,...tuổi xuống chiều
Xem ra tất tật đã liêu xiêu
Da mồi,răng rụng,tai giằng cối
Chân chậm ,mắt mờ,tóc muối tiêu...
Dạ vốn chậm tiêu...dè bạn nhậu
Lợi thì khó nhá...ngại người kêu?
Khú đế,... mê "NÀNG THƠ" quyến giũ
Tình trân sao hết được niềm yêu?!
Bạn già
Nguyễn Huy Khôi
Câu1,nhờ Cao Huynh sửa hộ từ QUA Thành QUÁ.Cảm Ơn huynh! Kính!
Trả lờiXóa