ĐỒNG BỆNH
Thân tặng Như Thu
Cái Cảm tung hoành, quấy
nhiễu ta !
Thằng Ho được dịp lại lân la
Môi khô, lệ chảy...buồn ông
xã
Giọng khản, tay run...lạnh
bếp nhà
Trước ngõ, đìu hiu vài cụm
tuyết
Góc phòng, xơ xác một chùm
hoa
Bao phen gắng gượng tìm thi
cảm
Ơi hỡi ! Hồn thơ cũng nhạt
nhòa!
Thy Lệ Trang
BÀI HỌA:
THƯƠNG BẠN…
Cúm kiếc tung hoành láo quá
ta
Đau lòng nghe bạn mệt kêu la
Sụt xì mũi nhảy, tuôn châu
lệ
Quàng quạc mồm ho, náo cửa
nhà
Những muốn đưa mi đi …cải tạo(*)
Nhưng không thấy mặt, hóa…ba
hoa
Thôi tiêm ngừa diệt phăng nguy chứng
Để hứng thơ văn chẳng phút
nhòa…
CAO BỒI GIÀ
31-01-2018
(*): MI: CON SIÊU VI CÚM
ĐỒNG HỌA:
MƯA TẾT
Saigon thời tiết thiệt kỳ
ta
Xuân đến mà mưa ướt lết la
Đại lộ thành sông bao phố
xá
Gia cư phủ nước đầy sân
nhà
Ba mươi chưa đến, chồi đơm
lộc
Mồng một chửa qua, búp nở
hoa
Ngày Tết vần thơ thêm lạc
điệu
Niềm vui chẳng trọn, cảnh mờ
nhòa.
Thanh Trương
CÙNG HỌA:
TÌNH THÂM
Thân tặng chị Trang
Thân tặng chị Trang
Nhức đầu, chóng mặt nản ghê ta!
Thần thái bơ phờ bạn quở la
Mấy bữa nôn nao thèm dạo
phố
Nhiều khi buồn bực thích ra nhà
Nhiều khi buồn bực thích ra nhà
Trưa nầy ghép vận lòng hay
rối
Tối nọ gieo vần mắt lại
hoa
Cảm động vô ngần thơ ấm áp
Tình thâm hiền tỷ khó phai
nhoà!
Như Thu
TIẾP HỌA:
CÚM....
Bệnh hoạn ngỡ là chỉ một ta
Ai dè thiên hạ cũng kêu la
Giá băng ngự trị trên toàn
quốc
Dịch cúm tràn lan khắp mọi
nhà
Nào có rảnh rang hòng ngắm
cảnh ?
Đâu còn nhàn rỗi để xem hoa ?
Thuốc thang, thang thuốc bù
đầu ốc
Rồi sặc sụa ho, mắt lệ nhoà
Thục Nguyên
HỢP HỌA:
CÚM HÀNH .
Ho rồi mỏi mệt chẳng mình ta
Dịch cúm dường như viếng lắm
nhà
Khan giọng đau đầu khôn cất
tiếng
Tắc đàm nghẹt mũi khá rên la
Thuốc Tây đã uống còn chân
rủn
Dược Bắc từng xông vẫn mắt
hoa
Gắng gượng coi phim mong đỡ
bệnh
Lung linh hình ảnh, cảnh mờ
nhoà.
Thanh Hoà
CŨNG HỌA:
GỬI
NGƯỜI "TRÊN GIƯỜNG BỆNH"
Đau
yếu...thương ai?...chả cứ ta...
Biết
là cam nhẫn,né kêu la.
Nửa
sầu tật bệnh nhầu thân xác
Nửa
ngán tề gia lạnh cửa nhà!
Mất
ngủ lờ đờ thâm khóe lệ,
Biếng
ăn se sám héo môi hoa!
Viết
câu thơ ngỏ ru hồn mộng...
Tình
nghĩa muôn sau mãi khó nhòa!
31-01-2018
Nguyễn
Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
TỰ HỌA
TRÊN GIƯỜNG BỆNH
Dịch cúm nào đâu chỉ một ta
Nên đành gắng chịu chẳng rên la
Cả ngày không nuốt xong tô cháo
Nửa tháng khôn ra khỏi cửa nhà
Rêm nhức toàn thân như bại trận
Ủ ê mặt mũi tựa nhàu hoa
Nghe phôn thăm hỏi đành im lặng
Giọng khản, tay run, mắt lệ nhòa.
Sông Thu
CÙNG HỌA:
GIÀ
BỆNH
Thân già lủi thủi,bệnh hành
ta
Dai dẳng li bì,chán lết la
Đóng cửa âm u nằm cuối xóm
Trùm chăn ngột ngạt ở trong
nhà
Bếp không hơi ấm,thèm nhen
lửa
Vườn chẳng ai mừng,biếng trổ
hoa
Chút nắng đông tàn le lói
rụng
Chiều thêm quạnh vắng bóng
sương nhòa
Lý
Đức Quỳnh
TIẾP HỌA:
BỆNH CẢM CÚM
Dịch cúm lan tràn khổ quá ta
Đau đầu , sổ mũi muốn rên la
Ngày thì nhức mỏi đừ thân xác
Đêm lại co run quậy sưởi
nhà
Sức cạn đâu còn mơ ánh
Nguyệt
Hơi tàn chẳng thể mộng đường
hoa
Trời thơ lạnh nhạt theo sương
khói
Bút hoạ lao đao nét chữ
nhoà
Minh Thuý
HỢP HỌA:
KIÊN TRÌ NHÉ
Rét đậm không ngừng ám ảnh ta
Đọc thơ , bạn bệnh , lá kêu la.
Đây ho thấy cũng y như Mỹ
Đó cảm xem ra giống ở nhà .
Rất muốn Như Thu chân bớt mỏi
Lại mong Thi Lệ mắt đừng hoa
Thầy hay thuốc đúng , kiên trì nhé
Gắng bớt trên thơ nước mũi nhòa .
Trần Như Tùng
Nhờ Cao huynh sửa giúp cho câu 8:
Trả lờiXóaTAN CHIỀU THẲM LẶNG.....thành : CHIỀU THÊM QUẠNH VẮNG....
Xin cảm ơn!