Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

TIẾNG XƯA


TIẾNG XƯA

 

Tiếng xưa dạo gót lướt bên thềm

Vó ngựa xa vời vẳng gõ đêm

Gió réo mơ hồ ru tiếc lặng

Lá vờn man mác  gợi sầu êm

Hồn say lãng lãng tơ tơ mảnh

Phách lạc  vương vương giọt giọt mềm

Trở mộng trăng khuya soi bóng khuyết

Ầu ơ! Não nuột rót ưu phiền!

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

BUỒN XƯA

 

Buồn trông bóng nguyệt dưới hiên thềm

Nhớ thuở quân hành gõ nhịp đêm

Tiếng súng rạc rời miền đất lạ

Hỏa châu soi sáng cảnh trời êm

Công viên mãi nhớ bờ vai ấm

Gác trọ khó quên giọt lệ mềm

Tuổi hạc giờ đây, lòng lắng đọng

Cuộc đời là thế, chẳng chi phiền!

VT

 

ĐỒNG HỌA:

 

TIẾNG ĐÊM

 

Sương rơi lộp độp mái hiên thềm

Gió thổi xạc xào trong bóng đêm

Não tiếng chó tru nơi xóm vắng

Vẳng lời dế gáy dưới bờ êm

Đồng hồ tích tắc âm đều đặn

Thiếu phụ à ơi giọng ướt mềm

Cọt kẹt chõng tre, già mất ngủ

Thương con, lòng trĩu những lo phiền.

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

DÁNG XƯA

 

Vầng Trăng vằn vặc bước qua thềm

Sáng cả vườn nhà, xoá bóng đêm

Cảnh cũ im lìm, trời tĩnh lặng

Nhà ai thấp thoáng, khói lam êm

Chợt buồn, thuở ấy tay em nhỏ

Mà nhớ ngày nao má bậu mềm

Thầm trách Cao Xanh sao khắc nghiệt ?

Gây chi cách trở, tạo thêm phiền ?

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA:

 

TƠ TƯỞNG

 

Pháo đỏ nhà ai phủ kín thềm

Thẫn thờ quay bước giữa màn đêm

Khắc ghi lời hẹn lòng tê tái

Thương nhớ câu mời tiếng dịu êm

Trông mái chèo xưa buồn bến lạnh

Tìm men rượu đắng ướt môi mềm

Người ơi sao nỡ quên từ biệt ?

Hãy giúp hồn tôi xóa muộn phiền !

Như Thu  

 

HỢP HỌA:

 

VỌNG LẠI TIẾNG XƯA

 

Trăng nghiêng tán lá vẽ hoa thềm

Vi vút thông reo gửi gió đêm.

“Bắt tép kho cà” vang khá sắc

“Bắt cô trói cột” gọn hơi mềm.

Xa xăm “vác vạc” vương lành lạnh

Nhè nhẹ “à ơi” gửi ấm êm.

Chợt giữa chung cư cao vợi vợi

Ti vi hiện lại dậy cơn phiền .

Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA:

 

ÂM XƯA


Gió lạnh heo heo thấm vách thềm
Mưa rơi rả rích xối màn đêm
Góp lời giun dế ca bài não
Tắc lưỡi thạch sùng phá giấc êm
Kẽo kẹt u sầu dây võng nhão
À ơi não nuột khúc ru mềm
Âm thanh một thủa tuy bình dị
Thiếu vắng lòng nghe thoáng muộn phiền

Thanh Hòa

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHIA TAY

 

Dáng xưa diễm lệ lướt quanh thềm

Đâu biết yêu nàng chẳng ấm êm

Bản chất dối lừa đen quá mực

Tiềm năng tráo trở tối hơn đêm

Vì tâm vẫn lú nên lòng ngẩn

Bởi mắt chưa tinh hóa dạ mềm

Nay tỏ, chia tay cho bớt nợ

Đa mang chỉ chuốc nỗi lo phiền.

12-12-16.

Đoàn Đình Sáng.

 

CÙNG HỌA:

 

XÓM ĐÊM

 

Dế mèn rỉ rả hát hằng đêm

Gió thoảng ngoài hiên lướt xuống thềm

Cảnh vật im  lìm cơn mộng ảo

Đường khuya thanh vắng bước chân êm

Ai ngoài sương lạnh tay tê cứng

Kẻ dưới song thưa lệ ứa mềm

Những tưởng cuộc đời thôi khúc mắc

Nhưng sao vẫn có chút buồn phiền !

THIÊN HẬU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét