SƠN NỮ
Vội vã băng ngàn, bỗng bước
…chôn
Ôi chao! Sơn nữ tiếng cười
giòn
Bờ môi chín mọng, say quên
lối
Đôi mắt trong veo, hút lạc
hồn
Suối vắng tương tư làn tóc
rối
Nương chiều ngơ ngẩn gót chân
thon
Rừng xiêu, nước lụy thì nhân thế…
Thử hỏi làm sao chẳng
động…lòng?
CAO BỒI GIÀ
06-12-2016
BÀI HỌA:
MỘT BÔNG HOA RỪNG
( họa bốn vần )
Trốn cảnh đói nghèo trói, buộc, chôn
Thơm tho sao chiếc bánh đa giòn
Năm năm đại học dồn công sức
Một chốn quê hương gửi vía hồn.
Nương rẫy, đẹp người con suối mát
Làng buôn, ngoan nết dáng eo thon.
Chim rừng ríu rít quanh sơn nữ
Oanh hát mi đàn sáo véo von .
Trần Như Tùng
ĐỒNG HỌA:
THĂM CHÂU LANG
Vượt đèo, leo dốc, bỗng
...chân chôn
Khanh khách đùa vui tiếng giã
giòn
Ngộ nghĩnh đóa Xuân say lạc
trí
Xinh tươi hoa thắm quyến mê hồn
Mỹ nhân tắm suối phô thân diễm
Sơn Nữ băng rừng thả dáng thon
Bảng lảng chiều buông tim bối rối
Về đâu ai hỡi ngẩn ngơ lòng.
Xinh tươi hoa thắm quyến mê hồn
Mỹ nhân tắm suối phô thân diễm
Sơn Nữ băng rừng thả dáng thon
Bảng lảng chiều buông tim bối rối
Về đâu ai hỡi ngẩn ngơ lòng.
Thanh Hòa
CÙNG HỌA:
LẠC QUAN
Tuổi cao vòi vọi, sợ
gì...chôn ?
Giữ nụ cười tươi mãi mãi giòn
Thể xác trui rèn cường thể
xác
Tâm hồn sàng lọc sạch tâm hồn
Dõi theo thơ...thẩn, đầu thêm
sáng
Luyện tập thân hình dáng mới
thon
Và sống hết mình đời đáng
sống
Lạc quan đến chết, chẳng xao
lòng
Thục Nguyên
TIẾP HỌA:
GIẤC MƠ
BÊN SUỐI
Khách du mê mẩn, bước chân chôn
Sơn nữ, người đâu quá đẹp giòn !
Mềm mại như nai, bờ cổ mịn
Nhẹ nhàng tựa báo, vóc eo thon
Vô tư nàng gội, mơn man tóc
Ngơ ngẩn chàng say, đắm đuối hồn
Mơ ước được thành con cá nhỏ
Kéo tung sợi mướt dệt tơ lòng.
Sông Thu
HỢP HỌA:
MỘT
THOÁNG VU VƠ...
Gặp nàng sửng sốt...bước đành
chôn
Da phớt màu nâu bánh ít giòn
Lữ khách ngẩn ngơ viền mắt
biếc
Trai làng xao xuyến dáng eo
thon
Gió đùa phất phới đôi tà áo
Tình cợt ngả nghiêng một mảnh
hồn
Người hỡi...về đâu trời trở
rét?
Đường xa...rẽ lối...tím rưng
lòng !
Thy Lệ Trang
CŨNG HỌA:
THÔN NỮ TẮM SUỐI
Buông lơi tóc xõa đẹp mê hồn
Suối mát đùa vui eo quá thon
Đôi gã đa tình, chiều vắng vẻ
Mấy nàng duyên dáng má săn giòn
Nép mình nhìn trộm gai vương chích
Lạc bước nhủ thầm cẳng tự chôn
Tiên nữ hồn nhiên cười khúc khích
Đâu ngờ lắm kẻ xuyến xao lòng !
THIÊN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét