TỰ NGẮM
Ngồi buồn tự ngắm cái thằng Ta
Mới đấy, giờ sao hệt lão già
Cảnh cũ vương hồn như vẫn
hiện
Người xưa hằn trí chửa hề xa
Tóc sương thẽ thọt : chiều rồi nhé …
Chân mỏi khua òm :
trẻ nữa a !
Răng mất, răng còn cười mếu
miệng
Giật mình lại tiếc mãi thời
hoa !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
KHÔNG SAO ĐÂU...
Cuộc sống vẫn còn Ta với Ta !
Cầu Văn tơ Bút có đâu già ?
Nàng Thơ lưu luyến luôn vào
cửa.
Lão Tử hoảng hồn vội tránh
xa...
Trong thú yên hà vui biết
mấy.
Ngoài vòng cương tỏa sợ chi
a..?
Biết nhàn biết đủ trong nhàn
đủ.
Ngào ngạt hương đời vạn sắc
hoa./.
T.L.K-- 11-1-2016.
ĐỒNG HỌA :
TỰ HÀI
LÒNG
Mọi người đều thế, kể luôn ta
Trước trẻ thì sau ắt phải già
Thích ứng tuổi đời thời hiện tại
Mong chi vóc dáng thuở xưa xa !
Da mồi lốm đốm...tiên phong nhỉ ?
Tóc bạc lơ phơ...đạo cốt a !
Đồ cổ luôn luôn là của hiếm
Hậu sinh trân trọng quý hơn hoa !
Sông Thu
CÙNG HỌA :
KHUYA NHỚ
Cũng còn duyên dáng với người ta
Ai bảo bảy lăm thấy chóng già
Ngàn dặm phai sương cùng tuổi cả
Một thời đậm nét với làng xa
Khối tình dạo ấy hình như thể...
Hồn mộng thuở nào khác thế a...
Chuốt ngọc tô hương chi mệt xác
Gối khuya thầm nhắc buổi niên hoa
Lê Viên Ngọc
TIẾP HỌA :
CHỌC LÃO ĐỆ CBG
Cửu thập chưa mà nản vậy ta?
CAO BỒI sao lại sợ chi GIÀ?
Ông Bành thuở trước bao nhiêu
nhỉ̉
Lão đệ bây giờ vẫn kém xa
Nghịch độc, Tung hoành... còn
thú lắm
Nương vần, Áp cú... cũng vui
a
Mấy mươi năm nữa e thừa sức
Chống gậy, nhìn trăng, thưởng
thức hoa
Thy Lệ Trang
HỢP HỌA :
CHẤP NHẬN
Năm tháng chờ ai hở bạn ta ?
Tưởng cần chuẩn bị đón ngày
già
Tu tâm, bài bạc nên từ bỏ
Dưỡng tánh, rượu chè phải
lánh xa
Chớ mộng quay về thời tuổi
trẻ
Đừng mong trở lại thuở ê a
Chi bằng chấp nhận, đời là
thế
Đâu hẳn đường trần trải gấm
hoa ?
Thục
Nguyên
CŨNG HỌA :
TẤT CẢ QUÊN ĐI
Trăm năm trong cõi ( hứ ) người ta
Ai cũng dần vô cái xứ già.
Học nói học làm nào có chóng
Tập đi tập nghĩ để vươn xa.
Nhìn về hướng tới tìm vui nhé
Ngó lại đường qua dễ ghét a.
Tất cả quên đi cho nhẹ nhõm
Lên trời pháo sẽ nở muôn hoa.
Trần Như Tùng
NỐI HỌA :
TỰA
CÁNH HOA. ̃
Ngẫm tuổi ông Bành ; Mới thấy ta
Còn măng sữa độ, tính chi già .
Ba vòng lẩn thẩn vờn bên cạnh
Mấy cụm sang giàu lánh tận xa
Giữa cuộc ồn ào đi thủng thẳng
Trong làn quạnh quẽ hát ê a
Chiều tà ngắm cội sim đồi vắng
Nghĩ lại thân này tựa cánh hoa .
11 - 1 - 2016
Phạm Duy Lương
Ngẫm tuổi ông Bành ; Mới thấy ta
Còn măng sữa độ, tính chi già .
Ba vòng lẩn thẩn vờn bên cạnh
Mấy cụm sang giàu lánh tận xa
Giữa cuộc ồn ào đi thủng thẳng
Trong làn quạnh quẽ hát ê a
Chiều tà ngắm cội sim đồi vắng
Nghĩ lại thân này tựa cánh hoa .
11 - 1 - 2016
Phạm Duy Lương
TIẾP HỌA :
SOI GƯƠNG
Ngắm kỹ ai kìa, quá giống ta
Da nhăn, tóc bạc tựa ông già
Chân tay chậm chạp, trông thê thảm
Dáng vóc gầy gò, thấy xót xa
Cứ mãi nhìn đây, cười lí nhí
Còn hoài ngó tớ,
nhẩm ê a
Thì ra hắn với mình
là một
Khỉ thật ! vầy mà
tưởng mắt hoa.
Nguyễn Gia Khanh
CŨNG HỌA:
CAO NIÊN TẢN MẠN
Nuối tiếc trời chiều ,lọ một ta ?
Trẻ rồi cũng phải có khi già
Ngàn bông rộn rã Xuân ngay đó
Vạn cảnh tưng bừngHạ chẳng xa
Thánh thót thu sang khơi mộng đẹp
Mơ màng Đông lại gợi mơ a
Cao niên không nghĩa tàn nhan sắc
Là lúc điền viên thưởng ngoạn hoa
Thanh Hòa
ĐỒNG HỌA :
NHÌN LẠI MÌNH
Soi gương ngắm nghía phải là ta?
Trát phấn , tô son mấy... cũng già
Cỗ máy thời gian , sao khiếp quá !
Da mồi, tóc bạc , thật ghê a !
Đôi lời nhắn nhủ cùng quân tử
Vạn sắc tàn phai mãn kiếp hoa
Nhớ nhé chớ nên nhiều ảo tưởng
Gặp rồi mộng vỡ ...ắt lìa xa !
THIÊN HẬU
CÙNG HỌA :
TỰ BẠCH
Riết cũng quen dần cái bóng ta
So xưa trước trẻ khác nay già
Mòn quê rảo bước quanh làng cũ
Mỏi mắt trông trời cuối nẻo xa
Bạn đã theo về miền ứ hự
Tình còn ở trọ cõi ôi a
Trần thân cỏ dại um tùm mọc
Có bữa lèo tèo nở cụm hoa !
Lý Đức Quỳnh 11.1.2016
TIẾP HỌA :
TÂM AN LẠC
Thế giới muôn màu đón tiếp ta
Giờ đây ngẫm lại tủi thân già!
Vấn vương mong ước về quê cũ
Xao xuyến mơ màng nhớ bạn xa
Những lúc một mình cười khúc khích
Đôi khi cùng cháu hát ê a
Tâm hồn phơi phới đầy an lạc
Nối tiếp theo người ngắm pháo hoa.
Như Thu
Thế giới muôn màu đón tiếp ta
Giờ đây ngẫm lại tủi thân già!
Vấn vương mong ước về quê cũ
Xao xuyến mơ màng nhớ bạn xa
Những lúc một mình cười khúc khích
Đôi khi cùng cháu hát ê a
Tâm hồn phơi phới đầy an lạc
Nối tiếp theo người ngắm pháo hoa.
Như Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét