Lặng lẽ nào hay đã bạc đầu
Đa đoan lắm sự trắng luôn râu
Đắng cay cứ nuốt nên ra thế
Mặn chat hoài ngâm
hóa vậy sao
Sầu ngắm đời trôi, trôi túc tắc
Buồn trông phận hẩm, hẩm phơ phau
Môi cười hay mếu, soi không biết
Lại ngậm cho vành thấu nhức đau !
. CAO
BỒI GIÀ
.
23-03-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét