(Ngũ Độ Thanh)
Dở mắt, canh tàn gã thụi tôi
Thời gian sắp cạn, ngủ quên đời!
Trăng tà nẫu đợi bên ghềnh núi
ánh đổ sầu vương giữa mạn đồi
giấc vội,
thân già tâm não hỏi…
đêm dài, tuổi hạc bấc đèm soi…
quay cuồng ảo mộng hình quê …cũ
nửa cõi hồn treo tận góc trời?
CAO BỒI GIÀ
21-08-2022
BÀI HỌA:
NHIỆT HUYẾT HỒN TÔI
( NĐT)
Mang đầy nhiệt huyết cõi lòng tôi
Để hiến tình quê giữa mộng đời
Viễn xứ muôn trùng do rộng biển
Hờn trăng cách biệt bởi cao đồi
Hồn say khắp ngõ trăng mờ tỏ
Bóng ngả bên đàng Nguyệt rũ soi
Nhạc khúc Xuân nào sao nỡ để ….
Ngày xanh tuổi mộng mãi thênh trời
songquang
20220821
ĐỒNG HỌA:
MÙA THU ĐẦU TIÊN
( NĐT)
Thu đầu xứ lạ ngỡ ngàng tôi
Quạnh quẽ mình ta nhớ cả đời.
Huyễn ảo sương mờ giăng phố thị
Buồn vương nắng nhạt bủa lưng đồi.
Màn đêm dế lạnh vườn sau trổi
Bụi cỏ trăng ngà ngõ trước soi.
Dạ khúc lầu cao càng ảo não
Đường khuya lạc lõng dưới sao trời.
Mailoc
(
8-21-22)
CÙNG HỌA:
TỈNH NGỘ
( Ngũ Độ Thanh )
Thuở ấy bao người sợ hãi tôi
Ngang tàng xả láng quậy tung
trời
Khi già, tuổi hạc đành lăn dốc
Lúc lão, ngày mưa phải tuột đồi
Rã rượi tâm hồn không lý tưởng
Ê chề thể xác phụ ơn đời
May mà hối cải an hòa lại
Ý nghĩ, tinh thần rạng tỏ soi
Sông Thu
( 22/08/2022 )
TIẾP HỌA:
LẪN RỒI
(Ngũ Độ Thanh )
Thân này đã hết bạn cùng tôi,
Mở mắt đèn chong cũng kệ đời!
Đợi nắng dần lên ngời liễu cỏ,
Chờ trăng chóng lặn,lẩn nương
đồi.
Trong tâm biến đổi,lười thôi nghĩ...
Ngoại mã suy tàn,chán chẳng
soi.
Lẫn lộn...mơ mình đang ở xóm,
Hồn phiêu lãng tuốt tận bên
trời
Thanh Hoà
24/08/2022
HỢP HỌA:
THA HƯƠNG
(NĐT)
Căn nhà vắng vẻ trọ mình tôi
Ngẫm lại vì đâu khiến đổi đời
Rủ bế bồng nhau vào cõi mộng
Bơi chèo vượt biển đến chân đồi
Qua nhiều trở ngại đành cam gánh
Trải lắm nguy nàn chịu ngửng
soi
Cuộc sống giờ đây đà vững ổn
Thành tâm cảm tạ phước ơn trời…
THIÊN LÝ
CŨNG HỌA:
CHIỀU ÊM
( NĐT)
Thỏa mãn
khung trần lịm mắt tôi
Vầng mây
điểm tím lặng say đời
Trưng vườn
vạt nắng lay loài cỏ
Tỏa ngõ
vòm hoa cuộn núi đồi
Phủ vẹn
lòng yêu hàng trúc xoã
Nghiêng
đầy dạ cảm ánh chiều soi
Trăng lồng
lấp lửng hương mùa cũ
Nhớ chuyện
ngàn xưa thả cõi trời
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
8/27/2022
ĐỒNG HỌA:
THUỞ
ĐÓ…BÂY GIỜ…
Ngũ Độ
Thanh
Thuở
đó…anh thường giễu cợt tôi
“Hồn
nhiên, lãng mạn nhất trong đời
Hờn mây chửa
đến giăng đầu ngõ
Dỗi Nguyệt
còn say ở cuối trời
Gió bão
thương hoài hoa bưởi rụng
Mưa chiều
đợi mãi nắng thềm soi “
Bây
giờ…lặng lẽ nhìn xa vắng
Ngỡ bóng
diều xưa trở lại đồi !
Thy Lệ
Trang
CÙNG HỌA:
MƠ VỀ,
(N. Đ. T.)
Thức mãi nhiều đêm mỏi mệt tôi
Đèn khuya đã tắt dở dang đời
Người đi để lại buồn mi mắt
Kẻ đến xua dần lạnh lũng đồi
Gió lộng đầu thôn lòng ủ rũ
Mưa luồn cuối nẻo dạ lần soi
Mơ về chốn cũ hồn dao động
Một cõi về đi ửng ráng trời !
PHƯỢNG HỒNG
TIẾP HỌA:
CƠ HÀN
( N Đ T )
Đêm tàn
một bóng chỉ mình tôi
Ngẫm lại
buồn sao cái cảnh đời
Lắm bạc,
người thăm dù giữa biển
Nhiều
ngân...kẻ viếng dẫu trên đồi
Cơ hàn
khốn khổ thêm hờn phận
Vất vưởng,
triền miên, mãi giận trời
Tự nghĩ
thân mình sao lắm tủi
Trông
kìa...bóng Nguyệt chẳng thèm soi...
29/8/2022
Hồng
Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét