TỰ TRÀO I
Thành tích xòe tay chẵn số không
Ương ương, dở dở đúng
là ông
Bảo thua phải gật: muôn
lần tủi
Rằng kém thì cười: Khối kẻ mong
Chợ chạy loi
choi, hào lẻng kẻng
Thơ đề chua
chát, giọng
ngang ngông
Tóc vừa lốm đốm, râu tranh
bạc
Nỗi khổ bờn ra…chất mấy chồng !
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO II
Những tưởng ông
cao, dáng ngất nghêu
Ai ngờ ốm đói
hóa ra khều
Tài hèn bạc số, lời than
trách
Đức mỏng đen
phần, miệng cả kêu
Tự đắc hơn người quê xứ mán
Tự ti sợ kẻ gốc dân
liều
Nhùng nhằng cũng vượt tri
thiên mệnh
Cà giựt lai rai, vẫn thở …đều !
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO III
Vốn dĩ hình dong
đã khó ưa
Nên ai cũng
tránh , thấy là chừa
Bờn gan ắp ngữ vần hư ảo
Rút dạ toàn lời
lẽ cổ xưa
Độc ẩm …khà an
:rằng vì bở,
Cô ngâm …hơ nhủ
:chắc tại dưa!
Khổ qua một trái
ru sầu muộn
Chép miệng hơi
men mãi chửa vừa
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO IV
Kẻ ghét, người thương kể … cũng nhiều
Ghét nhiều chắc
bởi tính hay điêu
Tai lia nghênh ngóng,nơi nơi kháo
Mắt đảo xem soi, chốn chốn khều
Xát vị cay cay lời háy hóm
Thêm phần ngọt ngọt tiếng cười trêu
Ô hay ai dạy cho mình nhỉ
Chắc tại Trời sinh … tớ lắm điều!
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO V
(Thể Điệp Ngữ)
Tẩm ngẩm tầm ngầm tuổi tác tôi…
Bạc phơ bạc phếch mái đầu rồi
Nhếu nha nhếu nháo nhai cơm nát
Sởn ốc sởn gai sợ gió trời
Bổng bổng bay bay văn chữ tí
Hùng hùng tráng tráng phú thi thôi
Vớ va vớ vẩn đi khoe lếu
Nhẩm nhẩm ngâm ngâm lại cả …cười !
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO VI
Thằng tớ Trời cho chỉ tẹo …gan
Sợ ma hãi quỷ vốn …vô vàn
Thấy “ma ăn cỗ”, mồm khôn …ngậm
Nhìn “quỷ bày mưu”, lưỡi khó …cầm
Đành lấy mực đen bôi chúng nhuốc
Lại đem thơ vụng múa môi càn
Cô hồn sống đọc, cười ha hả:
Mày cũng khá à , chớ chả …hâm!
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO VII
Cái số thằng ta khổ …ối chao
hay lời thầy bói nói tào lao?
Mệnh vô chính diệu, hung đeo mãi !
Phước bất trùng lai, cát thể nào ?
Hóa lộc,Lộc tồn, chưa phất nhỉ !
Địa không, Địa kiếp sẽ ra sao ?
Kiếm đâu thầy giỏi xem theo ý
Để tớ cười vui ,hứng …tự trào. !
CAO BỒI GIÀ
TỰ trào VIII
Cảm tạ ơn Trên vẫn thở đều
Dở ngon mỗi bữa cũng vài sêu
Ương gàn, nên hứng bao lời đả
Xấu xí, may còn lắm kẻ …yêu
Lòng trí buồn vui mây, nắng, gió…
Thơ văn tung tẩy sớm, trưa, chiều
Ngẩn ngơ ôn cố, thời xa lắc…
Ơ lệ tuôn theo tiếng sáo diều
CAO
BỒI GIÀ
TỰ TRÀO IX
Bảy chuyện, tám
điều cứ thích ngông
Nửa thầy , nửa
thợ đích là ông
Cười khinh
lắm kẻ chê thằng dở
Ngứa ghét nhiều
anh bảo lão cuồng
Thủng thỉnh ca
ngâm lòng tự tại
Điềm nhiên thơ thẩn dạ thong dong
Men say độc ẩm
mình ta thú
Mặc thế quên đời
chả tẹo cong !
. CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO X
Dăm hôm vật vã được “Thiên Thần…
Áo Trắng” quanh mình cũng ủi an
Sức kiệt đà lo đành mãn kiếp
Mạng già những tưởng đã tàn …thân
Thóp thoi vậy chứ chưa toi được
Cà giựt thế mà vẫn sống nhăn
Tấp tểnh đời dù quanh miệng lỗ
Ngoác mồm ha hả, lại cười
…vang!
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO XI
Mấy bận
tưởng như bỏ mẹ đời
Úi chà, Thần
chết chỉ đùa chơi
Chắc vương lắm
nợ chưa cho thoát
Hẳn mắc nhiều
duyên chửa thể hồi
Ngũ thập còn
xanh, sao vội rụng
Lục tuần chửa
lão ,
phải lì cười
Thôi thì khấp
khểnh mà vui sống
Trả nghĩa, đền
tình đủ mới xuôi .
. CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO XII
Chắc các Cụ chơi chữ cũng chê
Thương thằng táo tợn tính ti toe
Tung tăng, thơ thốt, tim ta thán
Rôm rả, rượu rồi, ruột rủ rê
Văn vẻ vo vần, vần vụng vẹo
Thi từ tìm tứ, tứ tòe toe
Khéo khen khoang khoét, không kinh khiếp
Đáng để đời đè, đả đập đe!
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO XIII
Nghĩ cái thằng ta cũng tức cười
Đã già còn cứ mải mê chơi
Đôi
vần
ngớ ngẩn khoe lao bạn
Dăm tứ
khùng điên chọc ngứa đời
Rượu uống khật khừng còn thách đố
Thơ làm ngọng nghịu cũng ngông phơi
Nhiều khi nghĩ lại, lòng then thẹn
Nhưng tật đa mang, … lại
cả cười !!
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO XIV
Thấy người vác cuốc đi đào sắn
Theo bước cầm mai, ta dãi nắng
Mê thích Tú Xương múa viết tài
Học đòi Nguyễn Khuyến vung ngòi
nhắng
hoài đâm, Đình Chiểu bút không
tà
mới chước, Cao Bồi thuyền đã đắm
rõ khổ tài hèn, mót được
ai…
ngồi buồn ngậm cán, mồm nghe
…đắng!
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO XV
(Ngũ Độ Thanh – Vận Trắc)
Chết khổ vì đâu mà nghiện chữ?
Vần ngang, giọng ngổ y thằng
…lú…
Ngông cuồng vọc cả phú thời xưa
Mụ mẩn chơi toàn
thơ lối cũ
Ngã hỏi hoàn ngôn, dạ sướng điên
Vô huyền gọt ngữ, lòng vui thú
gìn niêm, giữ đối chỉnh ôi chà…
nghĩ quẩn, chưa già ta hóa
…cụ!
CAO BỒI GIÀ
TỰ TRÀO XVI
(Bát Vĩ Đồng Âm)
Bật cười phát chán gã Cao tôi
Thiên mệnh từ lâu tỏ hết rồi
Da dẻ nơi thừa nơi mốc mối
Tóc tai đốm xám đốm phau vôi
Ngang ngông chữ nghĩa hay cầy cối
Trào phúng văn thơ khoái nhạo bồi
Ngán ngẩm chuyện đời bao rắc rối
Ru sầu lại nốc cạn dăm bôi.
CAO BỒI GIÀ
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa16 bài tự trào, mỗi bài một vẻ, đủ các cung bậc tình cảm nhưng vượt lên tất cả, vẫn là sự thanh thản, ung dung tự tại nhưng lại hàm chứa chút gì đó ngông ngạo đáng yêu của gã cao bồi "chưa già" mà đã thật chững chạc, chín chắn này
Trả lờiXóaRất cám ơn tác giả đã giới thiệu cho thưởng thức. Kính chúc tác giả và các bạn thơ luôn tràn ngập sức khỏe và niềm vui
ST
Đọc hết 1 hơi 16 bài Tự Trào vui thiệt! NT thích bài TỰ TRÀO XI nhất.
Trả lờiXóaCám ơn ông chủ TỰ TRÀO nhé!
Chúc vui
Như Thu
Bài nào cũng hay, trong tếu có chút chua chát đắng cay nhưng luôn giữ lạc quan yêu đời. Tôi thích bài 5 và bài 12, dùng chữ thật tài tình .
Trả lờiXóaCám ơn CBG
Thân mến
ML
PHoa thích nhất bài I và XI
Trả lờiXóaCười mỉm chi hoài khi đọc các bài tự trào. Thơ Anh CBG có thể sánh với tự trào các cụ xưa đấy nhá!👏👏
Cám ơn anh cho thưởng thức.
PHoa