TỰ HỜN
Tấp tểnh thời gian rón rén điSoi gương ngơ ngác bóng cười phìTóc nuôi bao tháng hoài thưa thớtRâu cạo dăm hôm đã rậm rìThất bại ,buồn ngao mơ thịnh khứThành công thẹ tủi tiếc xuân thìBóng chiều hiu hắt âu là lẽNhấp chén cay nồng…sao đắng chi !CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
THỬ THÁCH
Đường đời bao chuyến phải ra đi
Đến đích xong xuôi mới thở phì
Lối trước, gai giăng đầy hiểm trở
Sườn bên, thác đổ cứ rầm rì
Giông to bão lớn gần gang tấc
Vực thẳm hang sâu cạnh tức thì
Thử thách trui rèn nên ý chí
Khó khăn đối diện có là chi !
Sông Thu
( 03/05/2022 )
ĐỒNG HỌA:
CHỢT NGẮM LẠI MÌNH...
Ngày qua, tuổi trẻ cũng qua đi
Bất chợt soi gương, thở đánh phì
Giống hệt hình dong đồ hết đát "*)
Còn đâu phong độ kẻ đương thì
Thẫn thờ ánh mắt nhìn vô cảm
Lốm đốm làn da khắc đậm rì
Có thật là ta, sao thảm thế ?
Một thời lãng tử có còn chi ?
(*) date: thời gian sử dụng
Nguyễn Đông Anh
CÙNG HỌA:
CUỘC SỐNG MỚI
Từ khi bỏ xứ để ra đi
Cái tuổi thanh Xuân đã hết thì
Ước kiếm cuộc đời luôn đỏ thắm
Mong tìm lẽ sống được xanh rì
Tiêu xài giản dị nhưng đầy đủ
Ăn uống no nê chẳng béo phì
Cuộc sống an nhàn không vướng bận
Tinh thần thoải mái chả lo chi !
songquang
20220502
TIẾP HỌA:
TỰ AN
Chẳng nghĩ, tháng ngày vẫn vụt đi
Lưng cơm dối bữa chả lo "phì"
Thẩn thơ qua lại nhìn lơ đãng...
Lọ mọ vào ra rích chậm rì...
Đã nọ tham sân thời lão thực
Lờ luôn hoài bão thuở đương thì
Tử-sinh vốn lẽ thường kim cổ
Thanh thản phiêu bồng,...nuối tiếc chi???
3-5-2022
Nguyễn Huy Khôi
HỢP HỌA:
TỰ NHỦ
Ngỡ
ngàng... niên thiếu chợt mau đi,
Soi
bóng,ai đây ? bỗng bật...phì
Bữa
nọ tóc mây buông xanh mướt
Giờ đây
vết nám trổ nâu rì
Bôn ba vất
vả đương nhiều họa,
Xuôi ngược
lao lung gặp ít thì
Vui hưởng
dương trần,ôi mấy chốc?
Cầm như lá
rụng,tiếc mà chi!
Thanh Hoà
03/04/2022?
CŨNG HỌA:
CÁI GIÀ
Cầu thang chân rệu thở phì phì
Leo dốc đường dài ít dám đi.
Rất ngán làm vườn lưng nhức nhối
Lại ham ôm gối tối rù rì...
Lang thang mây trắng đà muôn thuở
Ngắn ngủi tuổi xanh chỉ một thì.
Sáng tối vào ra ngày chớp mắt
Cái già hiu hắt chạnh mà chi !
Mailoc
5-3-22
ĐỒNG HỌA:
LẠI VẪN HỜN
Thích dỗi
hờn từ mới biết đi
Quậy chân ngồi bệt miệng phun phì
Vì vài kẹo dẻo ăn nhàn nhạt
Vì một đồ chơi chạy chậm rì
Cái bận hằm hè sao nấu quá ...
Bị nàng mặc kệ chẳng xơi thì ...
Nay hờn Diêm Chúa không mau gọi
Đẩu bảo Tào lờ, liệu được chi !
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA:
PHẬN SỐ ,
Đến lúc rồi xuân cũng phải đi
Đừng lo teo tóp ,hết nhiêu phì ,
Dáng ni ngày đó còn thoăn thoắt
Thân nớ giờ đây đã chậm rì
Rạng rỡ hoàng kim thời thắm sắc
Hân hoan đỉnh điểm thuở đương thì
Sáng lên chiều xuống ,thoi lui tới
Phận số an bài, than trách chi !
PHƯỢNG HỒNG
TIẾP HỌA:
TỰ HIỂU
Nối tiếp từng
ngày chạy lẹ đi
Nhìn thân
mỗi lúc cứ tăng phì
Đua tài
mấy bữa tâm trì trệ
Dốc lực
bao phen việc chậm rì
Mất hẳn
mầm văn tràn đã thế
Tan nhanh
ý mộng cạn thôi thì
Hoàng hôn
xuống phủ chiều phai nắng
Nhận biết
lu dần có lạ chi
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
5/4/2022
HỢP HỌA:
ĐẾN VÀ ĐI
Tàu đến sân ga… chốc lại đi
Dừng đây đổi khách thở phì phì
Người lên kẻ xuống như xô đẩy
Trẻ lại già qua kẻo hết thì
Cuộc sống bon chen luôn bận rộn
Toa tàu đông nghẹt cứ rầm rì
Đời thường vốn dĩ y như rứa
Đến đến đi đi chớ tiếc chi!
THIÊN LÝ
HỌA TIẾP:
XUÂN QUA
Xuân xanh đến lúc cũng qua đi
Tuổi hạc thong dong chẳng sợ phì
Lui tới mới đây còn nhặm lẹ
Vô ra bỗng chốc đã chậm rì
Mười lăm mười sáu thời son trẻ
Bảy chục tám mươi lúc qúa thì
Cõi thế trời cho là thế đó
Thôi đành chấp nhận tiếc mà chi !
THIÊN LÝ
CŨNG HỌA:
THEO LẼ TỰ
NHIÊN
Lững lờ
tuổi trẻ cũng qua đi
Ngẫm lại
thời gian bước chậm rì
Lúc đợi đồng
hồ dường bất động
khi quên
thời khắc có ra chi
Niềm mơ dĩ
vãng còn đương độ
Giấc mộng
tương lai đã lỗi thì
Lẽ
sống đổi thay lòng chợt tỉnh
Cuộc đời
rồi sẽ....tự nhiên phì
Người Sông
Cửu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét