Thứ Tư, 8 tháng 4, 2020

VỀ THĂM CHỐN CŨ


VỀ THĂM CHỐN CŨ

 

Chốn cũ ngày nào ta ở đây

Vườn hoang quạnh quẽ lá rơi đầy

Gió lùa vun vút qua lùm sậy

Nắng trải nhạt nhòa giữa khóm cây

Buốt nhói hồn đau, chân đứng sững

Bùi ngùi lệ ứa, mắt nhòa cay

Bơ vơ một bóng trong chiều muộn

Lạnh giá dưới làn mưa phất bay.

 

Sông Thu

(07/04/2020 )

 

BÀI HỌA:

 

MONG VỀ CHỐN XƯA…

 

Lưu lạc, ta giờ ở chốn đây

Lặng nghe thổn thức cứ vơi đầy

Vẫn rêu mái ngói bao nhà phố…

Còn biếc vườn xưa những bóng cây ?

Tuổi đếm nhiều thêm, lòng bỗng chạnh 

Ngày về xa lắm, mắt dưng cay

Ngang chiều nương gió về bên ấy…

Lại chắp cho hồn đôi cánh bay…

CAO BỒI GIÀ

07-04-2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

VỀ THĂM BẾN CŨ.

 

Về thăm bến cũ chốn này đây,

Lòng thấy nao nao kỷ niệm đầy.

Gió lạnh bờ hoang nghiêng bóng sậy,

Sông buồn thuyền nhỏ núp lùm cây.

Ra đi đưa tiễn bao lưu luyến,

Trở lại tạ từ nỗi đắng cay.

Cảnh đấy người đâu đôi mắt lệ,

Khói sương sóng nước cánh cò bay.

Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.

Apr.7/2020.

 

CÙNG HỌA:

 

CHỐN CŨ VỀ THĂM

 

Từ lâu chốn cũ chẳng về đây

Có dịp ghé thăm cảm xúc đầy

Mái ngói rêu phong chen mảng mốc

Tường vôi lở lói mọc lùm cây

Bâng khuâng ngoài ngõ hồn ngơ ngẩn

Chua xót bên thềm mắt đẫm cay

Nặng trĩu tâm tư,chiều quạnh quẽ

Dạ buồn dõi ngắm áng mây bay

 

Songquang

 

TIẾP HỌA:

 

NỖI NHỚ! 

 

Sau lần gặp gỡ hứa về đây

Để lại hồn ai nỗi nhớ đầy!

Đơn lẻ qua cầu soi bóng nước 

U buồn tủi phận đếm hàng cây

Người xa vẫn đợi bờ môi ấm

Bến cũ luôn chờ chén rượu cay

Trăn trở canh tàn bên gối mộng

Hỏi thầm có phải lạc đường bay?

Như Thu

 

HỢP HỌA:

 

THOẢNG CHÚT HƯƠNG XƯA

 

Vừa mới hôm qua hình ảnh đây

Mà sao mất mát lại đong đầy

Hay vì đất cũ phai mầu cỏ

Hoặc tại sông này vắng bóng cây

Chẳng lẽ người đi khi nắng ấm

Phải rồi bạn tới lúc sầu cay

Hoá ra tất cả chờ hoa nở

Để gởi hương nồng ngạt khói bay...

    Hawthorne  7 - 4 - 2020

CAO MỴ NHÂN

 

CŨNG HỌA:

 

QUÊ CŨ

 

Một chiều quê cũ trở về đây.

Kỷ niệm trong ta bỗng ngập đầy.

Man mác gió sông lồng mái lá

Lè tè cổ tự khuất lùm cây.

Tiếng gà eo óc buồn thôn vắng

Khói bếp bập bùng quyện mắt cay.

Tất cả đổi thay hồn lạc lõng

Lặng nhìn mây trắng cánh diều bay.

Mailoc 

 

ĐỒNG HỌA:

 

MAY RỦI VÔ THƯỜNG

 

Vẫn giống ngày nào quê mỗ đây

Làng xưa rách nát tối tăm đầy

Ngô đều cơm thoảng bòn nương rẫy

Sức mọn tài hèn gặm quả cây

Mình trộm rời đi mờ gặp sáng

Đứa đành bám lại đắng gìn cay

Vô thường nào hiểu cơ trời chứ

May rủi trên đời hạt cát bay .

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA:

 

CHẠNH NIỀM THƯƠNG NHỚ MẸ

 

Tổ Quán con về thăm Mẹ đây,

Rưng rưng khóe mắt lệ hoen đầy!

Cau khô rời cuống rơi về cội,

Trầu héo bỏ giàn níu gốc cây.

Kiếp Vạc, thân Cha lầy chát đắng,

Thân Cò, đời Mẹ nũng chua cay!?...

Ngác ngơ đứng lặng, lòng xa xót,

Đông giá não nề sương bụi bay!

                           8-4-2020

Nguyễn Huy Khôi

 

TIẾP HỌA:

 

LỐI CŨ

 

Quê nhà trở lại viếng nơi đây 

Phượng đỏ màu thương xác ngập đầy 

Bến vắng đò yên trên mặt sỏi 

Sông buồn nắng lịm dưới hàng cây 

Người xưa chẳng gặp hồn dâng buốt 

Bạn cũ đâu nhìn mắt dậy cay 

Nhạt cảnh hoàng hôn vừa phủ xuống 

Chim trời soãi cánh lạnh lùng bay 

Minh Thuý 

Tháng 4/8/ 2020

 

CŨNG HỌA:

 

CHỞ HỘ

 

Từ lúc bôn ba đến chốn đây

Rứt ray khắc khoải mãi dâng đầy

Tiếng mưa tí tách theo cung bậc

Cơn gió thì thầm với cỏ cây

Nỗi nhớ ùa về hoen mắt lệ

Con tim dằng xé đọng mi cay

Lưng trời mây trắng như chờ đợi

Chở hộ tình yêu theo lá bay

PHƯỢNG HỒNG

 

ĐỒNG HỌA:

 

MƠ VỀ QUÊ XƯA

 

Bốn mươi năm chẵn  trụ nơi đây

Lẫn lộn buồn vui cứ chất đầy

Nhớ mãi hàng tre quanh lối xóm

Thương hoài non bộ dưới lùm cây

Bao nhiêu kỷ niệm thời thơ ấu

Chừng ấy tâm tình giọt đắng cay

Theo dõi làn mây về chốn cũ

Mơ chim sải  cánh thẳng tung bay !

THIÊN LÝ

 

CÙNG HỌA:

 

CÒN TRONG NỖI NHỚ

 

Bao năm cách biệt...trở về đây

Lối cũ, vườn xưa...nỗi nhớ đầy

Góc đó sương mờ che rặng núi

Hiên này mưa lạnh phủ hàng cây

Nghiêng vai...ngóng mãi con đò nhỏ

Cúi mặt...rơi thầm giọt lệ cay

Tất cả đã chìm trong dĩ vãng

Chỉ còn...mây trắng chập chờn bay!
Thy Lệ Trang

 

TIẾP HỌA:

 

XAO XÁC HỒN QUÊ XƯA

 

Vẫn đất cội nguồn,vẫn chốn đây,

Bâng khuâng về lại, cảm vơi đầy?

Ao làng ô nhiễm sùi tăm cá,

Tre lũy xa dần hiếm bóng cây?

Vắng tiếng ríu ran chim hót gọi,

Tẻ mầu lúng liếng khói lam bay?

Thay da, đổi sắc,..."làng lên phố"

Xao xác hồn xưa...mắt lệ cay!?

                         9-4-2020

 

Nguyễn Huy Khôi

 

HỢP HỌA:

 

QUA LẠI CHỐN XƯA

 

Du lịch quen đường ghé lại đây

Làng quê yên ấm nỗi vui đầy

Gió đưa hương bưởi tươi hồn khách

Nắng lướt hoa vườn đẹp sắc cây

Ánh mắt dao cau lời dịu ngọt  

Bữa tình cua ốc mắm thơm cay

Đâu còn nhếch nhác ngày nao nữa

Đổi mới , con người cất cánh bay!

Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA:

 

ƯỚC MƠ

 

Biết thuở nao mình trở lại đây 

Từ xa quê Mẹ nhớ đong đầy

Thu sang trơ lạnh như ghềnh thác 

Đông đến úa xàu tựa cỏ cây

Xuân tới ngắm hoa nghe ruột quặn

Hè về nhìn phượng thấy lòng cay

Ước mơ sao mãi là mơ ước

Phép lạ nào cho chắp cánh bay

Phương Hoa - APR 11th 2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

CẢNH XƯA

 

Thăm vườn chốn cũ cảnh còn đây 

Vách ván nghiêng xiêu cỏ mọc đầy 

Ngắm lối hoa rơi tràn gốc bưởi 

Trông đài lá rụng ngập hàng cây 

Hiên thềm vắng lặng sao mi ướt 

Xóm ngõ tiêu điều lại mắt cay 

Quạnh quẽ không gian chìm khoảng nhớ 

Hôm nào tổ ấm đã lìa bay 

Minh Thuý 

Tháng 4/ 13/2020

 

CÙNG HỌA:

 

VỀ NƠI XA VẮNG

 

Đã lâu ta mới trở về đây

Chén rượu hàn huyên hãy rót đầy

Non nước điêu linh thương khóm liễu

Quê nhà tan tác khóc hàng cây

Một thời thơ ấu màu đau xót

Nửa kiếp thanh xuân sắc đắng cay

Thắp nén trầm hương chừng quạnh quẽ

Cuối đời phiêu bạt áng mây bay./.

    Toronto 13/4/2020

Nguyên Trn

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét