THƯƠNG LẠ…
Nhớ nhà dưng lạ, nhớ hàng …xôi
Lanh lảnh cô rao rõ ngọt lời
Thúng đội trên đầu nhanh gót
bước
Nắng soi giữa mặt, mím môi cười
Lách luồn qua lại bao hè phố
Bươn bả lo toan mấy miệng người
Xứ lạ nay đâu hình ảnh ấy
Sao mà thương quá đồng bào tôi!
CAO BỒI GIÀ
21-04-2020
BÀI HỌA:
GÓI QUÀ
SÁNG
Sáng nào
xe đạp chạy rao ...xôi
Bà bán
thường buông thả mấy lời
Cư xá chào
mừng giờ sáng điểm
Học sinh
đón đợi phút vui cười
Món quà
quen thuộc trên đường phố
Gói nếp
thơm tho trước mọi người
Vẫn thích
ăn hàng đơn giản thế
Mỗi lần về
nước thăm nhà tôi ...
Hawthorne 21 - 4 - 2020
CAO MỴ
NHÂN
ĐỒNG HỌA:
BÁT XÔI MẸ NẤU
Mỗi lần
nghe thấy tiếng rao xôi
Lại nhớ mẹ
xưa đến nghẹn lời
Làm lụng
nhọc nhằn không oán trách
Lo toan
vất vả vẫn tươi cười
Nửa khuya
nấu sẵn, dành con cháu
Hửng sáng
gánh đi, bán mọi người
Nếp dẻo,
đậu thơm...hương vị ấy
Trọn đời
đọng mãi ở trong tôi.
Sông Thu
CÙNG HỌA:
MỘNG
QUÊ NHÀ
Lại
nhớ quê nhà, cô bán xôi
Dặm đường xa ngái, được bao lời
Còng lưng rảo phố mà quên nhọc
Mỏi miệng rao hàng, chẳng nhớ cười
Sáng sớm ngóng chờ đôi tiếng gọi…
Chiều tà mong mỏi chút tình người
Bình minh ló dạng, còn mơ mộng
Cứ ngỡ rằng đây xứ sở tôi.
Người Nay
Dặm đường xa ngái, được bao lời
Còng lưng rảo phố mà quên nhọc
Mỏi miệng rao hàng, chẳng nhớ cười
Sáng sớm ngóng chờ đôi tiếng gọi…
Chiều tà mong mỏi chút tình người
Bình minh ló dạng, còn mơ mộng
Cứ ngỡ rằng đây xứ sở tôi.
Người Nay
TIẾP
HỌA:
BAO GIỜ,
Mỗi lần nghe tiếng xíu
...mì... xôi
Em chị ào ra đón lấy
lời
Gánh thúng oằn vai dù
vất vả
Cời than ủ lửa vẫn
tươi cười
Chân đi thoăn thoắt
băng đường đất
Mắt ngó quanh quanh
tới mọi người
Cuộc sống thăng trầm
đâu cũng thế
Bao giờ lạc nghiệp về
quê tôi !
HỒNG PHƯỢNG
HỢP HỌA:
NỒI XÔI
CỦA MẸ
Gà gáy tan
canh,Mẹ nấu xôi
Mang ra
chợ bán kiếm đồng lời
Dưỡng nuôi
con trẻ nào than oán
Chăm sóc
gia cang vẫn mỉm cười
Trăm hướng
nhọc nhằn đều gánh phận
Ngàn
phương tần tảo cũng cam người
Ơn sâu
nghĩa nặng xin đền đáp
Giữ hiếu
cho tròn bổn phận tôi
songquang
CŨNG HỌA:
ẨN NGÔN
Ngày ngày cô bé "trao quà" xôi
Ngày ngày cô bé "trao quà" xôi
Thưởng ẩm,ngùi tâm mãi nhớ lời
Ánh mắt dịu dàng soi cởi mở
Nụ môi duyên dáng nở tươi cười
Tảo tần kiếm sống khôn than phận
Vật lộn mưu sinh ngại lụy người
Chuyện rất đời thường mà khó lãng
Nằm lòng xao động thấm hồn tôi.
22-4-2020
Nguyễn Huy Khôi
Ánh mắt dịu dàng soi cởi mở
Nụ môi duyên dáng nở tươi cười
Tảo tần kiếm sống khôn than phận
Vật lộn mưu sinh ngại lụy người
Chuyện rất đời thường mà khó lãng
Nằm lòng xao động thấm hồn tôi.
22-4-2020
Nguyễn Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
NHỚ ĐẬM
Mời rao
ngào ngọt gánh chè xôi
Ký ức
*vang lên...nhớ mỗi lời!
Dù nắng
chói chang,trời nóng nảy
Tuy vai
ướt át,miệng tươi cười...
Sớm hôm
bền bỉ...đôi quang nứa
Đông hạ
yên vui một kiếp người
Giặc nổi,
thời thay ,thôi hết cả!
Tiếng hàng
quà vặt...mãi theo tôi.
Thanh Hoà
(*quà rong
ngoài Bắc,1952)
CÙNG HỌA:
ĂN ỔI
Năm cắc mẹ cho mua gói xôi
Nhiều khi lại chẳng chịu nghe lời
Lên trường ổi chín thì ưa thích
Đến tối bụng đau ráng mỉm cười
Mẹ hỏi giống chi che dấu miệng
Mặt nhăn như khỉ phỏng theo người
Chắc là ăn bậy nên hâm dạ
Xin cậu làm ơn nói với tôi !
THIÊN LÝ
TIẾP HỌA:
DÁNG ẤY KHÔNG MỜ
Đất khách nhớ về món sáng xôi
Thơm thơm dẻo dẻo lại ngoan lời
Chiếc xe, cái thúng, hương thầm gọi
Vuông lá, đôi tay, ánh mắt cười
Phố đợi yên vui thường lắm mép
Hàng qua tần tảo có bao người
Thích nghi cảnh mới dần quên lãng
Dáng ấy không mờ trong trí tôi .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
TIẾC LẠ
...
Ó
o...tiếng gáy sớm thay lời
Đánh thức
mọi nhà với chính tôi
Gân
cổ...chàng gà lên giọng gọi
So
vai...chị mái hé môi cười
Tung tăng
đàn trẻ bên chân mẹ
Xao động
niềm vui dưới mắt người
Mấy chục
năm rồi không thấy lại
Ôi hình
ảnh đẹp đã xa xôi !
Thy Lệ
Trang
CŨNG HỌA:
HỒN QUÊ
Nhớ mãi
quê nhà thuở bán xôi
Đi rao mỗi
sớm ngọt vang lời
Đầu đường
kẻ gọi nghe hớn hở
Cuối ngõ
ai kêu ngó mỉm cười
Dãi nắng
từng ngày nương ngóng khách
Dầm mưa
mỗi buổi dựa trông người
Nhờ ơn
kiếm sống nuôi con dại
Đất lạ đâu
nhoà ký ức tôi
Minh
Thuý
Trả lờiXóaĐệ lấy bài này, bỏ bài đã lên linh chung:
ẨN NGÔN
Nhận "quà" mỗi sáng - cô hàng xôi
Thưởng ẩm,ngùi tâm mãi nhớ lời
Ánh mắt dịu dàng soi cởi mở
Nụ môi duyên dáng nở tươi cười
Tảo tần kiếm sống khôn than phận
Vật lộn mưu sinh ngại lụy người
Chuyện rất đời thường mà khó lãng
Nằm lòng xao động thấm hồn tôi.
22-4-2020
Nguyễn Huy Khôi
Trả lờiXóaCảm ơn huynh,do sơ ý không đối chiếu,đọc soát, câu đầu, nhờ huynh sửa hộ thành : Ngày ngày cô bé "trao quà" xôi. Kính!