Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2019

VƠ VẨN CUỐI NĂM

VƠ VẨN CUỐI NĂM


 


Đã hết năm rồi, nhanh thế sao ?


Vừa treo tấm lịch mới hôm nào


Từng ngày trôi vút như cơn gió


Mỗi tháng qua vèo tựa mũi lao


Dự định tương lai chưa thực hiện


Nỗi buồn quá khứ vẫn dâng trào


Đời người sắp hết, tâm còn rối


Nghe khúc nhạc tình, dạ xuyến xao...


Phương Hà


( 14/12/2019 )


 


BÀI HỌA:


 


NAO NAO BUỔI NIÊN TÀN


 


Giật mình năm hết, tết rồi sao?


Chợt lắng nghe lòng nặng xốn xao


Tuổi hạc nhìn năm qua tựa vó


tâm chiều soi bóng thoảng như lao


Cười vui tuế chất đành xuôi nhẽ


Mếu tiếc son phai níu thể nào


Nhạc khúc mừng xuân ngân rộn rã…


Dưng nghe  môi mặn, khóe mi trào


CAO BỒI GIÀ


15-12-2019


 


ĐỒNG HỌA:


 


TẢN MẠN CUỐI NĂM


 


Nhanh thế ! Năm tàn thật đó sao ?


Vừa mừng Xuân đến mới khi nào


Thời gian vun vút như tên bắn


Ngày tháng đánh vèo tựa gió lao


Dĩ vãng qua rồi còn khắc khoải


Tương lai chưa đến lại tuôn trào


Tuổi già cứ mãi thêm chồng chất


Mà sóng biển tình chẳng lãng xao !


songquang 


 


CÙNG HỌA:


 


VẨN  VƠ


 


Nhìn gương sáng dậy thất thần sao!


Chẳng giống mặt ta một tí nào.


Nhăn nhúm làn mi như bánh xép


Lù xù vành tóc tựa bông lao.


Tên người mới đó khơi không dậy


Kỷ niệm xa xôi dập, cứ trào.


Cánh hạc rã rời chao gió cuốn


Bùi ngùi kẻ ở dạ xôn xao.


Mailoc


 


TIẾP HỌA:


 


GIỮ LẤY NIỀM VUI


 


Tây lịch hết rồi, thấy rộn sao


Chờ Năm Mới đến hãy vui nào


Tiệc tùng tẩy sạch bao cơ cực


Mua sắm đuổi xua những khổ lao


Sáng lại thơ văn luôn ào ạt


Tối về ý tứ cứ tuôn trào


Quên đời, quên chuyện buồn năm cũ


Trời sập bên mình cũng chẳng xao...


Phương Hoa - DEC 14th 2019


 


HỢP HỌA:


 


DẤU XUÂN NĂM CŨ 


 


Năm cùng, tháng tận, ngó trời sao


Thấy giống xuân xưa, có khác nào
Vẫn ánh trăng vàng trên phố thị
Còn vườn hồng trắng giữa phi lao


Tóc sương ai điểm mầu phai lợt 


Má đỏ người thêm sắc thắm trào 


Tưởng vẫn vui cùng hương pháo đại


Thơm mùi trầm toả khói nhang xao ...


    Hawthorne  14 - 12 - 2019


CAO MỴ NHÂN 


 


CŨNG HỌA:


 


VẨN VƠ


 


Đời ta khoảnh khắc, biết làm sao 


Lận đận, lao đao, năm tháng nào 


Nhớ mãi những ngày nơi sóng gió 


Thương hoài bao buổi chốn tù lao 


Mộng mơ dáng cũ còn lưu luyến 


Lai láng tình xưa vẫn ngập trào 


Biển cả mênh mông, tìm bóng nhạn 


Chim rừng nhớ bạn, gió lao xao. 


Thanh Trương


 


ĐỒNG HỌA:


 


DỖ XỐN XAO!...


 


Mùa chuyển thay mùa, chẳng có sao


Luật trời vốn vậy, lạ chi nào?


Ngày lui,tháng tới quên sầu khổ


Phút tận,giây cùng lãng thống lao.


Thêm tuổi đuổi xuân, lờ đếm thọ


Biết già, dưỡng lão,kỵ đua trào "!"


Tri nhân,tri diện tâm lưu nghĩa


Đắm khúc nhạc lòng!...dỗ xốn xao!...


                             15-12-2019


Nguyễn Huy Khôi


 


CÙNG HỌA:


 


BUỒN


 


Ơ  kìa sắp sửa Tết rồi sao? 


Cảnh vật chung quanh chẳng đổi nào


Lạnh lẽo bóng dừa rầu bãi cát


Xanh rờn mặt nước buốt hàng lao


Xa quê thương nhớ lòng đau quặn


Nghĩ bụng buồn dâng lệ thắm trào


Vật giá leo thang đời sống khổ


Tội đàn con nhỏ cứ lao xao


Tâm Thành


 


TIEEPS HOAJ:


 


LAN MAN  XUÂN VỀ


 


Xuân về hoa nở quả nhanh sao !


Sướt mướt mùa đông mới bữa nào


Phố chợ đông người đi bát nháo


Xe tàu lắm khách chạy như lao


Nhìn chuồng lợn dịch lòng tê điếng


Vét túi xu không lệ ứa trào


Năm hết hàng quà tăng giá cả


Lương tiền thiếu hụt mặt xanh xao .


Nhật Hạ


 


HỢP HỌA::


 


CÁNH THIỆP TÂN NIÊN


 


Yêu đời tuổi hạt chẳng là sao !


Cánh thiệp vườn thơ vẫn trổ nào


Tưởng tượng nàng xuân cười phấp phới


Mơ màng suối mộng hát xôn xao


Chân thành thả tứ hoa hồng nở


Sáng tỏ khai duyên suối nhạc trào


Ước vọng non ngàn luôn đổi mới


Mong chờ đất Mẹ bớt gian lao…


Đức Hạnh


 


CŨNG HỌA:


 


TÂM SỰ CUỐI NĂM


 


Cuối năm vẫn bệnh biết làm sao


Cứ hỏi mùa đông cảnh thế nào ?


Rét buốt đang dầm thân khốn quẫn


Cơ hàn vẫn tẩm phận gian lao


Trau vần nghiên cũ không ta thán


Chuốt chữ tờ xưa chẳng tự trào


Lầm lũi bên đời dù ngắc ngoải


Xem mùa xuân gọi có xôn xao.


Như Thị


Chiều bệnh viện


 


ĐỒNG HỌA:


 


SƠ KẾT CUỐI NĂM


 


Tàn niên, sắp Tết, thật không nào ?


Thêm thọ, tăng năm, hỏi có sao !


Hoè quế đầy sân dâng kết quả


Mai đào kín ngõ, bõ công lao


Luyện quên dĩ vãng,xoa thương tiếc


Tập bỏ ngày qua, tránh lệ trào


Tuổi hạc càng cao càng hãnh diện


Nổi chìm cuộc thế, chẳng lòng xao...


Thanh Hoà


 


CÙNG HỌA:


 


TỰ HỎI


 


Người nơi làng cũ giờ ra sao?


Cuộc sống an cư hiện thế nào?


Đó hướng cảnh, vương niềm  trí bận?


Đây suy quê, gợi nỗi tâm lao


Mỗi lần Tết đến hoài mơ nghĩ


Một tấm lịch rơi thấm mộng trào.


Cách biệt lâu, bao giờ trở lại?


Chốn xưa kỷ niệm khởi xanh xao.


Đặng Xuân Linh


 


TIẾP HỌA:


 


CẢM TẠ ƠN TRỜI 


(Ngũ Độ Thanh)


 


Rơi tờ lịch cũ thấy mừng sao!


Nghĩ ngợi mần chi khổ lắm nào!


Chán nản đương đầu khi nghiệt ngã 


Tươi cười hóng chuyện bữa tào lao


Thuyền neo bến lạnh nhìn sông cảm


Nỗi nhớ trường xưa chả lệ trào


Hưởng lộc trời ban lòng khẽ nói


Xua hồn khắc khoải biệt niềm xao!


Như Thu


 


HỢP HỌA:


 


XIN BÌNH YÊN


 


Tuổi này thôi chớ hỏi trăng sao


Sức khoẻ bình yên hay thế nào ?


Thong thả ra vào chăm chậu kiểng


Ồn ào chỉ trích tới nhà lao


Quê hương xáo trộn cuồng suy thoái


Đất nước điêu linh nghẹn ứa trào


Thế sự đảo điên đành ngớ ngẩn


Thân già thế yếu chớ lao xao !


THIÊN HẬU


 


CŨNG HỌA:


 


TỪ GIÃ


 


Lịch mỏng vơi dần lại Tết sao ?


Hợi đi Tý đến rộn ghê nào


Cuộc đời thay đổi không hề biết


Thế sự thăng trầm cũng cứ lao


Khắc khoải lo âu điều bế tắc


Rứt Ray trăn trở chuyện tiêu trào


Chân trời báo hiệu bình minh đến


Từ giã muộn phiền ,tránh lãng xao


PHƯỢNG HỒNG


 


ĐỒNG HỌA:


 


VẨN VƠ VỚ VẨN


 


Cuối năm thơ thẩn ngắm trời sao


Chuyện cũ chưa quên một tí nào


Mua được rượu vang hàng mượn mác


Đành nhìn bà xã mắt buông lao


Rằng tiền đâu phải manh bìa nát


Gặp bạn y như ngọc lệ trào


Con cháu đua cười không tỏ ý


Cả nhà ngon miệng TẾT XÔN XAO !


Trần Như Tùng


 


CÙNG HỌA :


 


NĂM TÀN


 


Xé lịch trên tường đã cạn sao
Thời gian vội thoáng tự khi nào
Chiều lay cuộc sống theo tên vụt
Lá rụng trần đời cuốn gió lao
Vẫn nhớ quê hương đầy biển dạt
Hoài thương đất nước ngập sông trào
Tàn hơi tuổi hạc còn tha thiết
Dẫu mắt loang mờ chẳng lãng xao


Minh Thuý ( Thành Nội )


       Tháng 12

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét