ÔNG ĐỒ GIÀ
(Cảm tác từ bài thơ Ông Đồ
Già của Vũ Đình Liên)
Chớm Xuân chạnh nhớ cụ đồ già
Múa bút bên đường lắm kẻ qua
Nét chữ bổng bay tuồng cánh
phượng
Lời văn mã mượt tựa vườn hoa
Người thuê Tết mới dần thưa
thớt
Giấy mực năm sau mỗi nhạt
nhòa
Phố cũ mùa nay đào lại nở
Hỏi giờ đâu tá hồn người xưa?
CAO BỒI GIÀ
03-01-2017
BÀI HỌA:
NGÀY XA XƯA ẤY.
The thâm,áo chẳng ấm thân già
Nắn nót ông đồ thảo liễn hoa
Thời đổi còn ai lưu nếp cũ
Đời thay,mấy kẻ giữ lề qua
Mực tàu giấy bản, màu thêm nhạt
Chuột họa, gà tranh nét đã nhòa
Vắng bóng năm nay,hoài...phố cổ
Hoa đào vẫn nở, nhớ ...hồn xưa.
Thanh Hòa
ĐỒNG HỌA:
NHỚ ÔNG ĐỒ GIÀ CỦA VŨ ĐÌNH LIÊN.
Mường tượng ông đồ những Tết xưa
Thả hồn, phóng bút, dáng hào hoa
Người mê xin chữ vui chờ đợi
Kẻ mải chào Xuân dạo lướt qua
Quang cảnh phố đông lưu đọng mãi
Bài thơ thuở ấy khó phai nhòa
Ông đồ dạo đó giờ đâu nhỉ?
Như vẫn còn đây, chẳng thấy già!
040117.
Đoàn Đình Sáng.
CÙNG HỌA:
NHỚ
TẾT XƯA
Dẫu
chẳng quy tiên cũng quá già
Chợ
chiều năm mới vắng người qua
Ông
đồ uể oải đau đàn chữ
Nắng
quái quay cuồng úa cánh hoa
Rượu
cũ nồng men nào rưới khắp
Bút
sờn mực nhạt dễ chan nhòa
Còn
đâu giấy dó bông đào thắm
Để
dạ bồi hồi những Tết xưa !
PHAN
TỰ TRÍ
TIẾP HỌA:
ÔNG LÃO XƯA
Lòng buồn nhớ
đến một ông già
Ngày Tết bày ra
mực, giấy hoa
Ngong ngóng tri
âm cùng ghé lại...
Hững hờ du
khách chỉ nhìn qua
Sau lưng
liễn đối khoe tài mọn
Trước mắt câu
thơ....nhỏ lệ nhòa
Chỗ cũ chừ đây
còn bỏ trống
Tìm đâu
ra nữa lão đồ xưa?
LĐK Jan. 03,
2017
HỢP HỌA:
CHẠNH
NHỚ
Cuối chạp ung dung cụ giáo
già,
Bên lề ngồi viết lắm người
qua.
Nghiên son rạo rực tươi màu
nắng,
Giấy đỏ ngỡ ngàng thắm sắc
hoa.
Câu đối theo năm chiều nhợt
nhạt,
Chữ Nho từng tết xế lòa nhòa.
Xuân nay phố mới bừng mai
cúc,
Chạnh nhớ Ông Đồ đâu bóng
xưa?
Bình
Định,04.01.2017
VÕ TẤN HÙNG
CŨNG HỌA:
CHỮ TÂM NGÀY ẤY
Khi nao hè phố tấm thân già
Giấy bản mực tàu đón khách qua.
Khăn xếp áo the hiền tựa đất
Ông đồ tay phật bút thêu hoa.
Đem niềm nhân ái tình trân quý
Tặng chữ thánh hiền nếp cổ xưa.
Chuyện đó bao người lưu kí ức
Chữ tâm ngày ấy mãi không nhòa .
Trần Như Tùng
ĐỒNG HỌA:
ÔNG ĐỒ XƯA
Hằng năm đào nở, ông đồ già
Đón Tết phố phường đông khách qua
Phẩy bút tài tình xinh tựa phượng
Đề thơ thanh nhã đẹp như hoa
Đổi thay thế cuộc Nho tàn mạt
Theo đuổi thời gian mắt lóa nhòa
Xác pháo ngày xuân theo gió cuốn
Có ai còn nhớ cụ đồ xưa ?
THIÊN HẬU
CÙNG HỌA:
NHỚ
CHA...
Mùa xuân lại đến... nhớ cha
già
Năm tháng an lành ...lặng lẽ
qua
Lục bát cùng con vui tuổi hạc
Cuộc cờ với bạn ấm trà hoa
Bút lông nắn nót...hồn luôn
thắm
Câu đối nâng niu...mực chửa
nhòa
Mỗi độ mai vàng rưng rức nhớ
Một trời kỷ niệm thuở xa xưa
!
Thy Lệ Trang
TIẾP HỌA:
XUÂN GIÀ
Tám lăm, xuân đến, cũng chưa già
Chạnh nhớ một thời tuổi trẻ qua
Bay bổng trời mây như cánh én
Lướt êm sóng gió tựa thuyền hoa
Cuộc đời khúc khỉu bao mờ nhạt
Sự thế loay hoay lắm nhập nhoà
Tuổi hạc vui buồn trong khoảnh khắc
Vần thơ chén rượu tưởng ai xưa
Văn Thanh
HỢP HỌA:
NHỚ NGƯỜI XƯA
Mỗi độ xuân sang nhớ cụ già
Năm nào múa bút chúc người qua
Công danh tìm đến – quan vương tướng
Bổng lộc thu vào - ngọc gấm hoa
Ngán ngẩm về sau thưa khách viếng
Buồn tình buổi ấy đẫm mưa nhòa
Tài năng hết chỗ đem thi thố
Xót phận thầy đồ cái thuở xưa !
VLT
Mỗi độ xuân sang nhớ cụ già
Năm nào múa bút chúc người qua
Công danh tìm đến – quan vương tướng
Bổng lộc thu vào - ngọc gấm hoa
Ngán ngẩm về sau thưa khách viếng
Buồn tình buổi ấy đẫm mưa nhòa
Tài năng hết chỗ đem thi thố
Xót phận thầy đồ cái thuở xưa !
VLT
CŨNG HỌA:
TRĂN TRỐI
Dẫu biết mình nay tuổi đã già
Dầm mưa sanh bệnh mấy ngày qua
Không màng rau cháo, lười cầm
bút
Chẳng thiết cơm canh, biếng
ngắm hoa
Nghĩ đến "ngày về",
lòng luyến tiếc
Lìa xa thân thuộc, mắt mờ
nhoà
Hành trang nếu được đem theo
tất
Mang hết vào mồ kỷ niệm xưa
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA:
NGÀY XƯA
Bước sang thềm
mới ,thấy mình già
Chợt nhớ ông đồ
thời đã qua
Ngòi bút mỹ
miều câu đối đỏ
Vần thơ lộc
phúc nét tài hoa
Tâm tư lắng
đọng hình phai úa
Ký ức mờ đi
bóng nhập nhoà
Nhắn gió xua
mây tan mộng mị
Giữ văn phong
cũ thuở ngày xưa !
Hồng Phượng
NHỚ NGƯỜI XƯA
Trả lờiXóaMỗi độ xuân sang nhớ cụ già
Năm nào múa bút chúc người qua
Công danh tìm đến – quan vương tướng
Bổng lộc thu vào - ngọc gấm hoa
Ngán ngẫm về sau thưa khách viếng
Buồn tình buổi ấy đẫm mưa nhòa
Tài năng hết chổ đem thi thố
Xót phận thầy đồ cái thuở xưa !
VLT
Cảm ơn Huynh đã ghé thăm và góp họa. Chúc Huynh vui khỏe.
Trả lờiXóa