BỖNG DƯNG MUỐN VÃI
Ra đường bác có sợ gì không?
Bạn hỏi, dưng không tớ bấn hồnNgang phố cáp thòng: thừa lưỡi hái
Giữa đường hố sụi: Sẵn mồ chôn
Gió cuồng bỗng sợ cây rơi trúng
Mưa đổ đâm lo cống nuốt tòm
Người vấn đột nhiên mình muốn … vãi
Thôi thì “tự nhốt” … thế là xong!
CAO BỒI GIÀ
22-04-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét