Đêm vắng
nghe chừng đã rất sâu
Ánh trăng
chếch bóng vắt ngang cầu
Mái chèo
cô lái lao xao nước
Gọng vó
anh chài lấp lánh sao
Tiêu réo
vi vu say bóng nguyệt
Gió cười
xao xác ngả bờ lau
Giữa cầu
ngơ ngẩn hồn ai đó
Trời đất
giao hòa, dễ mấy đâu !
. CAO BỒI GIÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét