. . THAN GIÀ
Ông gẫm mình ông, nghĩ cũng hay
Mái tóc chòm xanh, chòm lốm đốm
Hàm răng chiếc rụng, chiếc lung lay
Nhập nhèm bốn mắt tranh mờ tỏ
Khấp khểnh ba chân dở tỉnh say
Còn một nỗi này thêm chán ngắt
Đi đâu giở những cối cùng chày .
. NGUYỄN KHUYẾN
XIN PHÉP
HỌA HẦU CỤ :
. ĐÀNH THẾ
Tuổi trẻ qua vèo tựa gió bay
Người chào kính cụ, nhắc mình hay
Chân e hải ngoạn khôn xoay trở
Răng sợ sơn hào lỡ rụng lay
Ngày hạ hanh trời cơm những dở
Đêm đông buốt gió giấc nào say
Bạn bè tao ngộ … ôi toàn lão
Rượu chuốc cho vui … chả mấy chầy !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét