Dâu
bể nắn ra đã mấy phen
Núi
non cây cỏ khéo đan xen
Vắt
ngang qua núi, cầu treo bóng
Uốn
lượn quanh non, thác đổ ghềnh
Tiên
nữ hồn nhiên đùa suối vắng
Ngư
ông thanh thản đợi câu bền
Đôi
cò vỗ cánh, chiều vàng bóng
Bóng
ngả rồi ư…quên cả phiền !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét