Ngồi buồn bắt chước trách Ông xanh
phận hẩm long đong mãi chẳng đành
Lên lão rồi kia còn
gánh mỏi
Hóa ông cả đấy chửa thân nhàn
Khi say tủm tỉm cười thiên hạ
Lúc tỉnh hề hề nhạo thế gian
Xuân khứ, xuân lai ta vẫn thế
Lại sầu, lại trách, lại đa đoan !
CAO BỒI GIÀ
03-01-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét