Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010
DỖ SẦU
Buồn ngủ chẳng gặp chiếu manh
Sầu không ai dỗ- tự đành vần thơ
Đời đâu chiều mãi mà chờ
Vui chưa kịp nếm đã sờ nỗi đau
Chênh vênh tự vuốt nỗi đau
Thôi lòng tự điểm thay màu hồn mơ !
CAO BỒI GIÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét