Lặng nghe cái chết một dòng sông
Từng cuộn phù sa đỏ cả lòng
Ai vắt cạn dòng gan thế nhỉ
Sông phơi trắng bụng , lội qua không
Bờ xôi cằn cỗi tiêu đồng lúa
Ruộng mật khô khan , giải nghiệp nông
Phương bắc triệt nguồn vô tội vạ
Đau lòng chẳng lẽ…chỉ ngồi trông ?
CAO BỒI GIÀ
17-03-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét