Thứ Tư, 11 tháng 6, 2025

ÔI NGẠI (Trường Thiên Tứ Tuyệt)

ÔI NGẠI !…

( trường thiên tứ tuyệt)


Ôi ngại ! Nắng phai lúc xế chiều

Xứ người hiu quạnh nỗi cô liêu 

Người đi không hẹn ngày quay lại

Nghĩ đến, thương ta lệ đổ nhiều 


Ôi ngại ! Hoàng hôn lúc nhạt nhoà

Tuổi đời rồi cũng sẽ trôi qua

Tình yêu tan vỡ làm sao níu

Kéo lại mà chi ….đó chỉ là…!


Ôi ngại ! Đêm về chậm bước đi

Làm cho héo hắt tuổi Xuân thì

Xin tròn giấc ngủ, đừng thương nhớ

Tình chết đi rồi ,mộng ước chi !?


songquang 

20250610


BÀI HỌA: 


GÓI LÒNG


Lắng đọng hồn ta những buổi chiều

Nắng phai nhuốm sắc cảnh hoang liêu

Khói lam lãng đãng đầu hiên tỏa

Dĩ vãng chuyện xưa lại nhớ nhiều.


Ký ức bao nhiêu tưởng đã nhòa

Thời gian ngoảnh lại thật mau qua

Chuyện xưa ngày cũ miền quê ấy

Còn lại trong tâm quý thật là…


Năm tháng lạnh lùng lững thững đi

Dồn tâm gói ghém được nhiêu thì…

Dằn lòng vui vậy, xong cười gượng 

Bước viễn cuối trời mộng hão chi.

CAO BỒI GIÀ

10-6-2025


ĐỒNG HỌA:


GẶP LẠI NGƯỜI XƯA


Tôi trở về đây, một buổi chiều

Vườn xưa vắng lặng, cảnh hoang liêu

Căn nhà khép kín buồn câm lặng

Mái ngói, tường vôi lở tróc nhiều.


Gặp lại người xưa mắt đã nhòa

Bao nhiêu sóng gió dập dồn qua

Khổ đau, sức kiệt, tâm tàn héo

Trang phục còn đâu vẻ lượt là.


Run run gậy chống, bước lần đi

Chẳng nhận người quen được tức thì

Run rẩy dựa rào, ngơ ngác hỏi:

Rằng ai đến đó, có cần chi ?


Sông Thu

( 10/06/2025 )


CÙNG HỌA:


CẢNH ĐỜI.


Tôi đã gặp em, một buổi chiều 

Cung đường yên ắng quá hoang liêu 

Nhẹ nhàng khẽ hỏi,sao em khóc?

Hãy nói anh nghe,chớ sợ nhiều!


Đôi mắt,hai hàng lệ ướt nhòa 

Nghẹn ngào,bé mới vội thưa qua:

Mẹ em,bệnh nặng không qua khỏi 

Mộ huyệt vừa xong đau đớn là.


Thương xót vô cùng chẳng nỡ đi 

Nên đành nán lại,dỗ thầm thì 

Mẹ đà an nghỉ nơi tiên giới 

Hiếu thảo em tròn,chớ tủi chi!

LAN.

(10/06/2025).



TIẾP HỌA:


CÓ NHỮNG…


Có những ngày đi dạo biển chiều

Khơi trùng lặng ngắm cánh buồm liêu

Lênh đênh sóng bạc về xa thẳm

Gợi biệt ly xưa, nhớ thật nhiều


Có những chiều sương bóng núi nhòa

Mơ hồ ngõ trúc thấy em qua

Tùng mình vụt chạy theo hồ hởi

Ám ảnh triền miên, cứ ngỡ là…


Có những đêm dài lủi thủi đi

Tay không níu được mộng đương thì

Thời gian đốt lửa dần thiêu rụi

Chỉ thấy hoang tàn, chẳng thấy chi…

Lý Đức Quỳnh

 11/6/2025


HỢP HỌA:


QUY LUẬT ,


Quy luật ! Tiếc cho tuổi sắp chiều

Tới lui quanh quẩn góp đời liêu

Rời xa tình cũ long đong mãi

Lặng ngắm ngày trôi  quặn thắt nhiều


Quy luật ! Thời gian bủa sắc nhoà

Bốn mùa sau trước lại theo qua

Ngồi ôm nhung nhớ lòng tan nát

Chẳng thể quay về ,vướng víu là !


Quy luật ! Đêm ngày tiếp tục đi

Không hề ngoảnh lại ,tiếc cho thì

Thôi đành chấp nhận ,thôi than vãn

Xao xuyến làm gì ,khắc khoải chi !

PHƯỢNG HỒNG


CŨNG HỌA:


TIẾC NUỐI



Lang thang nhẹ bước dưới trời chiều 

Cảnh vật mơ màng vẻ tịch liêu

Lờ lững mây trôi về vạn nẻo 

Chợt nghe lòng cảm xót xa nhiều 

Dĩ vãng ngày xưa tưởng xóa nhòa 

Nào ngờ phút chốc hiện dần qua

 Nụ hôn say đắm bờ môi đó

Ta ngẩn hồn ngơ cứ tưởng là

Lặng lẽ cuộc tình xa vút đi

Tuổi xuân dần mất chẳng còn thì

Nếu mà kéo lại thời gian được 

Sánh bước bên nàng khổ xá chi

Hưng Quốc 

Texas 6-11-2025


ĐỒNG HỌA:


CHÙA XƯA


Tôi thích chùa xưa dưới nắng chiều 

Sân ngoài quạnh quẽ nét hoang liêu.

Vàng rơi lả tả sư già quét 

Man mác hoàng hôn cảm khái nhiều!


Mơ hồ đêm xuống mắt lòa nhòa 

Cánh vạc lưng trời nguyệt lướt qua.

Bàng bạc sân chùa làn khói trắng

Đong đưa nhành liễu ngỡ như là …


Bao năm vận nước bỏ nhà đi

Se sắt lòng quê mỗi khắc thì.

Trở lại chùa xưa ôi! Tráng lệ

Vô hồn! Cảm khái có còn chi !!

Mailoc

06-11-25


CÙNG HỌA:


XẾ CHIỀU


Ngắm cảnh hoàng hôn lúc xế chiều

Thương mình sao đến chốn cô liêu

Vì đâu nên nỗi đàn xa nghé

Kỷ niệm trào dâng thật qúa nhiều


Tuổi tác  chồng cao mắt loá nhoà

Thăng trầm gian khổ đã đi qua

Giờ đây ngẫm lại ngày xưa ấy

Cũng đáng cho ta nhớ lắm là


Cuộc thế nhân sinh là thế đó

Còn đâu tìm được tuổi xuân thì

Rồi tung cánh hạc về nơi ấy

Tiếc nuối làm gì , khắc khoải chi !

THIÊN LÝ


TIẾP HỌA:


CHẤP NHẬN!


Chấp nhận! đời khi bóng ngã chiều 

Cho dù chẳng giống bạn đồng liêu 

Mỗi nhà mỗi phận đành thôi vậy 

Xót đỗi mình ta đắng đót nhiều…


Chấp nhận ! dù không thể xóa nhòa 

Bao niềm quạnh vắng sẽ dần qua 

Chặng đường trước mặt dù sao nữa 

Thoảng chốc lẻ loi … kiếp vậy là … 


Chấp nhận! một mình lặng lẽ đi 

Trời ban số ứng thế cam thì 

Gom thương ghém nhớ dồn tâm khảm 

Sẽ trả cho người chẳng thiếu chi …

Mai Vân-VTT, 12/6/25.


HỢP HỌA:


MẤT NHAU RỒI


Bên tách trà sen lặng ngắm chiều 

Nhìn hoàng hôn xuống chạm đồi Liêu

Những ngày tháng đó bên nhau… nhớ

Đôi mắt người thương vương vấn nhiều 


Chiếc ghế kề bên phủ bụi nhoà

Dạ quỳnh vừa nở tối hôm qua

Vẫn còn thoang thoáng mùi hương cũ

Như một đêm nào trăng lụa là


Em vẫn chưa tin anh bỏ đi…

Khi tình nồng thắm… gió thầm thì

Bài thơ anh viết em còn giữ

Thôi mất nhau rồi… còn lại chi?!

Kiều Mộng Hà 

June.12.2025


TIẾP HỌA:

 

HỒI HƯƠNG CẢM

(trường thiên tứ tuyệt)

 

Mây trôi dần lấp ánh dương chiều,

Vắng vẻ nương đồng cảnh tịch liêu

Chân bước không hồn,lòng quặn thắt

Còn đâu bếp lửa,nhớ thương nhiều

 

Cảnh cũ,người xa,mắt lệ nhòa

Bao mùa lá đổ đã vèo qua

Bước lui dĩ vãng,xin cho được

Quay ngược thời gian,ước mộng là…

 

Gia đình đông đủ,chẳng người đi,

Lúa rộ đơm bông,buổi dậy thì

Hy vọng an bình ,no ấm đủ

Ai đành gạt lệ, biệt ly chi ?!

 

ThanhHoà

1/07/2025

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét