Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012

TÂM SỰ MẨU VÀNG...

Tí tẹo thân em một mẩu vàng
Cõng bao nhiêu thứ thật gian nan
Vỏ bao xơ mướp toi trăm bạc
Thương hiệu chuyên quyền mất mấy phân
Khoản thuế hăm he ăn mất góc
Nhái tên đe dọa tịch tiêu tăm
Tuổi đều bốn chín em nào kém
Sao nỡ ghè oan thật phũ phàng!
               CAO BỒI GIÀ
        30-10-2012

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012

ĐỌC PHÚ ĐỀ ĐÓM - ĐÊ VÌ ĐỀ

Đọc phú đề đóm
Dụng phép đà đao triệt món đề
Cao Bồi thủ pháp tuyệt vời ghê
Bao nhiêu cao thủ xem đều nể
Chừng ấy tiểu yêu ngỡ chết mê
Ông Phú ngày xưa đi biệt tích
Bác Bần thuở đó lại quay về ?
Lời răn thống thiết âu đã rõ
Ham hố hay là muốn ở đê.
          HUY VỤ

XIN HỌA:
        ĐÊ VÌ ĐỀ
Xổ số đẻ ra cái nạn đề
Ngày nào cũng xổ đến là ghê
Chẳng men  ấy thế nhiều người nghiện
Không thuốc mà này lắm kẻ mê
Tiền mất rõ hay đời mấy được
Bạc đi  thôi chứ thuở nao về
Thần tài nào của riêng ai đấy
Mộng hão ắt ngày ngủ góc đê!
           CAO BỒI GIÀ
        29-10-2012
CẢM TÁC ĐỌC PHÚ ĐỀ ĐÓM :

        ĐÁNH ĐỀ

                       Sớm tối say mê tính số đề
                       Tham tiền huyễn hoặc hoá u mê.
                       Lời to bắt số ba càng lại
                       Thắng lớn nuôi luôn dẫy chửa về.
                       Lộn đít cầm nhà chưa gặp vận
                       Quay đầu gạo hết phải ra đê.
                       Chơi trò dại dột vì mê muội
                       Hãy bảo nhau đi!...Chớ đánh đề!

           ĐỒ CÓC

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012

LỆ KHUYA

Đêm thẳm sao buồn thế hở trăng
Sương khuya cô lạnh sắc phơ vàng
Trần gian đây  tủi  âu nào lạ
Cung quảng bóng sầug đến thế chăng
Mượn chén ta quên phiền  bám víu
Nhìn Hằng mình quặn đớn vây giăng
Ô hay nhân cảnh sao tương cảm
Giọt  lệ dưng không rớt bẽ bàng!
            CAO BỒI GIÀ
       27-10-2012

Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012

GIAO THÔNG PHÚ

        GIAO THÔNG PHÚ
Nam bắc đông tây;
Vào ra lên xuống.
Quê phố cầu thông;
Tàu xe lộ suốt
Tỉnh gần phố kế    ,xế điếc lôi thùng ba gác chân nhong ;
Miền lạ nước xa, ô tô  tàu điện máy bay gió cuốn.
Ít tiền đi lại cà rịch cà tang;
Lắm bạc tới lui vèo veo vi vút.
Ngó xứ người:
Phẳng phiu láng coóng ,lộ nhỏ lộ to;
Ngăn nắp rạch ròi ,đường trên đường dưới.
Kỷ cương giữ chặt ,vạn xế tựa không   ;
Luật lệ nghiêm theo ,muôn người như một.
Hạng nọ lối riêng chia tách phân minh;
Xe nào đường nấy chẳng quàng chằng chật.
Trật tự nêu cao  ,nhất nhất ý tuân;
An toàn trên hết ,veo veo bánh lướt.
Nhìn lại ta:
Đường hẹp xe chạy kín kìn ;
Người đi phố đông chen chúc.
Lắm hướng lắm hàng tự phát luồn lách tựa lươn;
Mỗi người một chiếc nối đuôi thấm loang như nước.
Luật tuy có luật ,khổ điều bao kẻ ngơ buông;
Điều rõ ra   điều ,đau nỗi mấy ai thèm thuộc.
Ngã tư ngã sáu ,không “xung kích” rối nùi;
Đèn đỏ đèn xanh ,vắng “công an” chạy tuốt.
Thân già nghiêm chỉnh  tuân hiệu dừng chờ  chột dạ thất kinh;
Sức trẻ  thản nhiên chấp đèn  chạy tới to mồm nhiếc ngốc .
Chiều ngược cũng chạy ,xe lôi láo nháo lao nhanh;
Cầu cấm vẫn leo ,gắn máy nghênh ngang thả dốc.
Hạt lúa  hạt ngô  phơi phóng  chiếm lộ quốc gia;
Xe bò xe khách đỗ dừng ngay đường cao tốc.
Đám con cùng cháu ,đua bay đua võng ,phố quậy   tựa đồng;
Biển đỏ lại xanh ,chạy xấc chạy xằng ,luật coi như đuội.
Ổ gà nhan ,nhản đầy đường đẫy xác ,nằm đợi  người ngang;
Lô cốt giăng quàng ,giữa phố chương thây ,sẵn chờ xe húc.
Đường cho  cao tốc  ,mới thử nghiệm đà lở lói lung tung;
Lộ mở trên cao ,vừa khai trương toàn chạy nhăng hỗn xược.
Ra đường khác nào ra trận ,nhép miệng nguyện kinh;
Cầm lái như thể cầm đao ,chắp tay cầu phước.
Tai nạn cứ chực  giơ giăng;
Tử thần luôn rình đón rước.
Nhiều kẻ không may   nằm cáng dài dài;
Lắm người xui rủi  đi toong tuốt luốt.
Kìa không xe đụng, dây điện lòng thòng   vạ ập cổ treo;
Lại  chẳng ai va, hố sâu toang hoác  bẫy sa đất nuốt.
Nước ngập  cống sâu chân hụp trôi veo;
Mưa bay gió thổi cây rơi hứng nốt .
Bao cảnh đau thương;
Lắm nhà thảm khốn.
Chạy còn  muốn chạy  ,chẳng kẻ tự tù;
Đi vẫn phải đi ,nào ai muốn khóc.
Da đen trắng băng đường Hà Nội ,tim rụng gan teo;
Mũi lõ thò qua lộ Sài gòn ,hồn suy phách nhược.
Mỹ thầm nể dạ ,người Việt  gan to;
Tây phải phục tài   ,dân ta lái  mướt!
              CAO BỒI GIÀ
          23-10-2012

TỰ TRỌNG

Thực lẽ nhẹ nhàng nhặt miếng mo
Cắt sao vừa khéo lại vừa to
Giấu nhan thần xú không minh lộ
Che mắt nhân gian khỏi tọc mò
Ngoài mặt  môi cười tươi hỉ hỉ
Trong mo lời phát sắc ro ro
Cương thường ai bảo đời nay hết
Đây vẫn còn đây chớ sững sờ !
           CAO BỒI GIÀ
        23-10-2012

Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012

SÁO THƯƠNG

Thôi nay tiếng sáo đã xa rồi
Ngơ ngẩn hồn ai mãi chẳng vơi
Giọt nắng im reo nghe gió thở
Hạt sương nằm lặng  ngóng  mây trôi
Như thương như tiếc  nhay buồn dạ
Tựa  vẫn tựa không chẳng bận đời
Sáo hỡi  ru thương  lời gửi nhắn
Mênh buồn  ai oán  tiếng thương ôi !
             CAO BỒI GIÀ
         22-10-2012

Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2012

DỖ GIẤC...

Sâu lắng đêm thâu nhẩm giọt sầu
Mưa rơi rả rich ghẹo hồn đau
Chơi vơi  dài ngóng   sầu tan biến
Khắc khoải nao mong phúc nở chào
Bốn hướng u thinh lòng trĩu độc
Năm canh gở mộng dạ như bào
Tè te cụt ngủn gà  ngơ gáy
Năm ngón xoa mi dỗ giấc nhàu
        CAO BỒI GIÀ
       19-10-2012

Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012

VĂN TẾ BẤT ĐỘNG SẢN

Thảm thương:
Điêu đứng hoang tàn;
Xác xơ trơ khấc.
Ngổn ngang đất cát;
Chỏng trơ cột sườn.
Chưa sơn chưa  phết đã hóa tang thương;
Mới dựng mới xây đã nằm hoang phế.
Nhớ linh xưa:
Một thời hơn Đế;
Một thuở như Hoàng.
Bờ bãi cỏ hoang;
Đồng khô trâu gặm.
Thương trường mở cửa người người ra cắm;
Đô thị tung vành kẻ kẻ giành mua.
Thắng lớn chẳng thua;
Giàu nhanh không tưởng.
Tung vốn đầu cơ chờ ngày phú hưởng;
Bỏ tiền tích trữ  đợi phút sang vinh .
Đủ lối tranh giành  đất cát bất minh;
Nhiều đường chộp giật công trình móc ngoặc.
Vuông nhà vuông bạc;
Tấc đất tấc vàng.
Kẻ kẻ chụp quàng;
Người người vơ vét.
Thị trường  náo nhiệt sinh điều cháy khét;
Chợ búa  ồn ào phát đám cò giăng.
Đất quý như vàng;
Giá cao hơn ngọc.
Đồng mặn  thoắt nhô chung cư chót vót ;
Bãi hoang   chốc trải biệt thự thênh thang
Ông dư bạc tậu dành;
Bà lắm vàng thâu cất.
Đây dự án thuộc hàng cao cấp;
Kìa công trình xếp loại thượng lưu.
Được  tụng như  hươu;
Được ca hơn vượn.
Ông chủ gỗ rừng cố thò tay rướn;
Bà Hoàng cá mắm cũng móc chân khua.
Lớp lớp đại gia  thả sức bán mua;
Hàng hàng tỷ phú ra công xây dựng.
Ngờ đâu:
Chung cư chết đứng;
Biệt thự hóa hoang.
Hết tính cây vàng;
Còn bèo giấy bạc  .
Mặt chủ  nhà  xơ gầy hom hạc;
Lòng  chúa đất  ủ rũ héo hon.
Xưa lắm công ,chạy chọt giấy mẹ giấy con;
Nay nặng gánh ,ăn đòn tiền vay tiền nợ.
Đại gia vãi sợ;
Cựu phú kinh lo.
Vành cung móng ngựa  chực chờ ;
Vách đá  phòng giam săn đón.
Phơi nắng mưa bao lời bao vốn;
Giơ tường cột lắm nợ lắm nần.
Trơ thếch tấm thân ;
Chết mòn nền móng.
            Thuở người dân tiền teo túi mỏng          
Thời nhà đất thằng chết con toi!
           CAO BỒI GIÀ
        17-10-2012

LẮNG THU (NGŨ NGÔN BÁT CÚ)

Ai nhặt cánh vàng rơi
Nghe thu lặng ngấm đời
Đời trôi tuồng nhẹ lắm
  rụng ngỡ vui thôi
Trời mãi mây lang viễn
Nước  hoài  sóng cuốn trôi
Xuân thu xoay chuyển  tiếp
Đời sẽ chẳng còn tôi!
          CAO BỒI GIÀ
      17-10-2012

NHỮNG ĐIỀU TRÔNG THẤY...

Nước xé tan tành đập Đắk Rông
Ruột gan phơi hết, đến mà trông
Gỗ bùn đĩnh đạc thay hồ vữa
Sắt thép tong teo tựa cẳng còng
Thảm họa vì mưa đâu bởi đập
Tội tình tại lũ chẳng do ông
Không ai đục khoét mà sao thế
Khắp chốn tan hoang ruột rỗng ruồng
           CAO BỒI GIÀ
      17-10-2012

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

XỨ NÀO ANH DŨNG BẰNG TA

Dân ta nuôi hổ tựa nuôi heo
Dám vuốt râu hùm chẳng chút teo
Mấy chú  oai hùng không xích khóa
Vài chàng chúa tể nhốt nằm queo
Vuốt nanh chẳng sợ xem như chó
Nhục cốt đem cân   bán tựa mèo
Phòng ngủ,phòng ăn chung một vách
Anh hùng đố thửxứ nào theo?
             CAO BỒI GIÀ
      16-10-2012
   Ở làng Đô Thành, yên Thành ,Nghệ An người dân nuôi cọp như nuôi heo trong nhà để bán, nhà nhà cùng nuôi, người người tăng gia để cung  cấp cao, thịt …cho thị trường…Chuyện tưởng như đùa mà lại là chuyện thường  ngày ở huyện !!!(Theo Vietnam.net)

Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2012

ƠI THU...

Hiu hiu quạnh vắng nhạt chiều thu
Mây lửng lơ  bay tựa cánh dù
Trời biếc diều cao hồn tít tắp
Đồng xanh tiêu véo tiếng vi vu
Hồn  ru vời vợi chùm hoa nắng
Mắt ngước xa xăm cánh nhạn mù
Bỗng nhớ vọng hoài năm tháng cũ
Thu ơi lòng nuối lắm ,ơi thu!
        CAO BỒI GIÀ
      14-10-2012
     

ĐỌC PHÚ BÁT SỈ - AI CÓ NGHE

     ĐỌC PHÚ BÁT SỈ
Ngọn giáo Cao Bồi nhắm hướng Y
Lắm người chột dạ ngoảnh quay đi
Cưỡi xe thuở trẻ vung tay súng
Phóng ngựa về già rút giáo phi
Giáo dục vừa rồi nghe vẫn choáng
Y khoa lại nữa thấy mà nguy
Than ôi ! lời thệ Hy pô crat
Mới đó mà nay chẳng nhớ gì.
         Huy Vụ
        14/10/2012
XIN HỌA:
      AI CÓ NGHE
Đau xót khi nhìn cái nghiệp y
Lắm người đã bẻ lệch tâm đi
Lương tâm vứt bỏ không hề sợ
Đạo đức coi  khinh chẳng nghĩa gì
Mắc bệnh tựa như rơi cửa khốn
Gặp thầy như thế rõ nan nguy
Miệng đời Bát sỉ ,…ai lòng thẹn?
Cải dạ hay là chấp thị phi…
         CAO BỒI GIÀ
      14-10-2012
     

Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012

NẰM VIỆN - KHỔ ANH ÁO RÁCH

       NẰM VIỆN
Ốm yếu, nhà nghèo chết trước tiên
Vào nằm tại viện lắm lo phiền.
Chưa bao phớt tỉnh cười cay độc
Có lót săn ve nói dịu hiền.
Từ mẫu moi gan người lắm bệnh
Lương y móc ruột kẻ không tiền .
Thương trường lợi nhuận mờ y đức.
Tất cả quy ra một chữ …tiền !
               NGUYỄN ANH TUẤN
XIN HỌA:
    KHỔ ANH ÁO RÁCH
Thầy thuốc ví như thể mẹ hiền
Bệnh thì phải gặp ,việc đầu tiên
Người sang quả dễ không lo thuốc
Kẻ khó làm sao cũng phải tiền
Bê trễ chăm nom người kém bạc
Tận tình săn sóc kẻ to tiền
Ốm đau nằm viện ,anh nhà khó
Khổ tủi nặng đeo, ngập nợ phiền
         CAO BỒI GIÀ
       13-10-2012

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

HỆ LỤY - MỊT MÙ

                      HỆ LỤY
                      Từ trên chí dưới:…bộ…phòng… trường…
                      Giáo dục xem ra thật đáng thương!
                      Cải cách chương trình chua tựa mẻ
                      Giữ gìn nền nếp nát như tương.
                      Thầy cô nhét chữ, quên thi lẽ
                      Bố mẹ kiếm tiền, nhãng kỷ cương
                      Dốt nát hư thân, trò quậy phá
                      Thương trường hệ lụy …chớ coi thường!
                                                                    Nguyễn Anh Tuấn
XIN HỌA:
      MỊT MÙ
Muôn điều khuấy đục cả môi trường
Giáo dụcbây giờ thật thảm thương
Đạo đức suy đồi như thể mắm
Văn bằng bát nháo khác nào tương
Cỗ xe lao bậy tuồng không lái
Vó ngựa tung càn rõ chẳng cương
Mong chuyện chấn hưng  , … dài cổ ngóng
Giờ còn mấy kẻ trọng cương thường ?
          CAO BỒI GIÀ
      12-10-2012
HỌA TIẾP:
     BIẾT RỒI
biết rồi ...khổ lắm chuyện nhà trường.
dâng sớ nhưng trời chửa đoái thương
lý thuyết thì nằm trên núi Tản
thực hành lại ở dưới sông Tương.
đèo cao vực thẳm xe không thắng
ngõ hẹp cua oeo ngựa đứt cương
cải cách khác chi gà mắc tóc
ra sao nếu bỏ mất luân thường?
         HUY VỤ

BÓ TAY!!

   _Con (học lớp 4,ê a học bài):…Trần Hưng Đạo đã viết THỊCH TƯỚNG SĨ…
   _Bố: Sao lại THỊCH? HỊCH chứ , sửa lại đi con
   _Sách in là Thịch,cô giáo cũng viết trên bảng là Thịch mà bố !
   _Ồ chắc lỗi in ấn để bố trao đổi với cô…
   . . .   . . .   . . .
   Ring ring ring. . .
   _Bố học sinh : A lô ,chào cô giáo, tôi là bố cháu X. học trò của cô đây
   _Cô giáo: Dạ! Thưa có việc gì vậy anh ?
   _Tôi thấy sách giáo khoa sử của các cháu in sai Hịch Tướng Sĩ thành Thịch Tướng Sĩ, Nhờ cô chỉnh lại cho các cháu nắm đúng  kiến thức nhé.Chúng tôi sửa các cháu không chịu chỉ tin vào cô giáo thôi !
   _Nhưng. . . sách giáo khoa là… pháp lệnh …
   _(cười) nhưng… chả lẽ sách in nhầm rằng …ớt có vị ngọt thì các cô cũng phải dạy vậy sao?
   _Vâng… em sẽ…cảm ơn anh
   . . .   . . .   . . .
   _Con(đi học về): Điện thoại của bố đâu rồi?
   _Bố: Điện thoại để làm gì hả con?
   _Để con xóa số của cô giáo đi, không cho bố gọi nữa…
   _Sao vậy hả con ?
   _Tại bố ấy (khóc) .Hôm nay cô la con quá trời…Bố em lắm điều quá…Biết gì mà bàn Thịch với chả Hịch, lần sau mà còn lằng nhằng nữa là tôi thịch cho em mấy thước kẻ nghe chưa
   _Ối Trời!!Trời !!
   (Chuyện thật xương máu …100,999%)
   _

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

CANH GÀ THỌ XƯƠNG...

Cô giáo mở hàng quán Thọ Xương
Canh gà đặc sản tuyệt ngon hương
Có chuông thơ phú rung muôn nẻo
Có mõ ca dao gõ khắp phường
Văn học dân gian đau quặn đớn
Thơ ca truyền khẩu  thảm cùng thương
Ô hô cô giáo hay như thế
Nên đám môn sinh   giỏi…lạ thường !!
        CAO BỒI GIÀ
       11-10-2012

   Hi, hi…Cao Bồi Già vừa mới có Phú Học Hành xong thì cô giáo văn lớp 7 trường Lomonosov , Hà Nội đã bắn phát pháo nổ đùng : …canh gà Thọ Xương là món canh gà đặc sản Hồ Tây , các em đều được 7,8 điểm khi hiểu như thế !!!(theo Vnexpress.net)

Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

ĐỢI NGƯỜI GIỮA PHỐ KHUYA- TRỞ GÓT PHỐ KHUYA

      ĐỢI NGƯỜI GIỮA PHỐ KHUYA
       (THUẬN ĐỘC)
Vơ nhẹ bóng xưa cõi nhớ tình

Lạnh thêm mưa chớp ánh lung linh
Thơ ngây mắt vọng say cung hạc
Phố lạc đêm chờ muộn nhật trình
Bờ dưới ẩn khuya sương thấm lạnh
Lá đầy ru gió tiếng êm thinh
Mơ lòng giấu mãi buồn theo đến
Giờ phút đợi mong nhớ dáng hình
          (Nghịch độc)
Hình dáng nhớ mong đợi phút giờ
Đến theo buồn mãi giấu lòng mơ
Thinh êm tiếng gió ru đầy lá
Lạnh thấm  sương khuya ẩn dưới bờ
Trình nhật muộn chờ đêm lạc phố
Hạc cung say vọng mắt ngây thơ
Linh lung ánh chớp  mưa them lạnh
Tình nhớ cõi xưa bóng nhẹ vơ
         VĨNH LƯU(NGUYỄN CHÍ HIỆP)

XIN HỌA:
      TRỞ GÓT PHỐ KHUYA
          (THUẬN ĐỘC)
Vơ thoảng gió khuya Nguyệt gợi  tình
Nước hồ tô bạc sắc huyền linh
Thơ lời oán vọng âm u tịch
Phố lặng hiu tênh bước độc trình
Bờ dốc  ngóng canh  ru giấc lắng
Bước chân  lê gót  gõ đêm thinh
Mơ vần   những ước ao sầu nín
Giờ cạn khắc tan đuổi bóng hình

        (NGHỊCH ĐỘC)
Hình bóng đuổi tan khắc cạn giờ
Nín sầu ao ước những vần mơ
Thinh đêm gõ gót lê chân bước
Lắng giấc ru canh ngóng dốc bờ
Trình độc bước tênh hiu lặng phố
Tịch u âm vọng oán lời thơ
Linh huyền sắc bạc tô hồ nước
Tình gợi Nguyệt khuya gió thoảng vơ
         CAO BỒI GIÀ
       10-10-2012

Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012

LẠI LƯỢM ĐƯỢC TIỀN

Rong chơi lượm được mấy trăm đồng
Đám bạn  kêu  khùng quá vậy ông
Cây kẹo thèm ăn nào đủ tậu
Ly trà   muốn uống  chớ mà mong
Chúng cười rúc rích  chê keo thói
Mình lặng ung dung  tự nhủ lòng
Đợi đấy ông về mua cổ phiếu(*)
Mai này lên giá …  hỏi lời không ?
         CAO BỒI GIÀ
       09-10-2012
   (*) Hiện nay có cổ phiếu giá chỉ 200 đồng !
       

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

NGẪU NHIÊN

Hòn đá lăn tròn có ngẫu nhiên
Hỏi ai  ai thoát  nỗi ưu phiền
Nào giành tận sống thân sau chót
Đâu thoái  xong  đời phận trước tiên
Gẫy gọn cành mai khô cốc núi
Rụng rơi cánh nhạn chết ngang triền
Bi ai ôm ấp muôn sầu lụy
Ngơi nghỉ ta này  ấp cõi riêng
          CAO BỒI GIÀ
       08-10-2012


TỰ VẤN - HỎI ĐỂ CHI !

       TỰ VẤN
Qua ngũ tuần rồi đã biết chi
Mệnh trời thấy được nó như ri.
Thời may khuệnh khoạng oai như kễnh
Vận rủi lon ton chẳng giống gì
Nhớ lúc lên voi cười ngất ngất
Thương khi xuống chó khóc ti ti
Trăm năm nhẩm tính còn xa chán
Mặc sức mà chơi sợ quái gì
Huy Vụ
                   07/10/12
XIN HỌA:
       HỎI ĐỂ CHI
Ngũ thập rõ  rồi hỏi nữa chi
Số phần đã thế chớ kêuri
Trăm năm  khóc hận thương thương nhỉ
Một kiếp cười văng   tiếc tiếc gì
Ngày não  rứt ray vầy ký ức
Đêm nùng thao thức lại buồn ti
Câu thơ mênh gửi theo cồn gió
Thiên mệnh   hỏi vơliệu ích gì
          CAO BỒI GIÀ
        08-10-2012
HỌA TIẾP:

Thiên mệnh hỏi vơ liệu ích chi
Đời người cát bụi nhỏ li ti
Lên đèo xuống dốc không ngần ngại
Vượt thác băng ghềnh có sá gì
Vẫn muốn râm ran lời lũ cuốc
Lại mong ríu rít tiếng đàn ri
Luân hồi sinh khác nhìn nhân quả
Ngũ thập rõ rồi hỏi nữa đi!
          ĐỒ CÓC


 

Thứ Bảy, 6 tháng 10, 2012

ĐỌC PHÚ HỌC HÀNH - NGÁN NGẨM

         ĐỌC PHÚ HỌC HÀNH
Cao Bồi xoáy trúng nỗi đau trung
Cải cách loay hoay trống đánh thùng.
Sĩ tử lu bu khiên đến mộc.
Cô thầy tất bật kiếm rồi cung
Mùa thi cứ tưởng khi lâm trận.
Xét tuyển ngỡ rằng lúc đột xung.
Nhẩm tính theo nghề buôn thuốc dạo.
Mai đây ắt hẳn khối anh khùng.
            Huy Vụ
         06/10/12
XIN HỌA:
       NGÁN NGẨM
Tuyển sinh theo kiểu lấy ba chung
Kết quả như cá ngão một thùng
Nghiệp thiếu loe hoe không  đủ ứng
Nghề thừa đông đặc thãi dư cung
Loay hoay  bao kế không lay chuyển
Ngán ngẩm lắm người muốn nổi xung 
Con cái  mộng du theo  chuyện học
Mẹ cha chán nản cũng đâm khùng
          CAO BỒI GIÀ
     06-10-2012
     

Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

PHÚ HỌC HÀNH



         PHÚ HỌC HÀNH
Giáo dục ,học hành;
Đời nào cũng trọng
Nhất tự vi sư;
Không thầy là hỏng.
Xưa sôi kinh nấu sử ,gắng gắng thông làu;
Nay luyện toán rèn  văn,chăm chăm đào rộng  .
Sĩ tử  thuở trước ,chõng lều   lỉnh kỉnh vai  trĩu vác mang;
Học sinh thời này ,sách cặp     bề bề lưng khòm đeo cõng
Cha mẹ nhọc nhằn;
Cháu con bận rộn.
Gà vừa te tẻ , mẹ  vùng thức giấc quýnh quíu quýnh quàng;
Chuông mới rinh reng ,con đà giật mình luống ca luống cuống .
Cha  xách xe bay;
Con ôm cặp phóng.
Lối tắt đường gần bẻ lái ,trước  mặt luồn lách cha bang;
Đồ ăn thức uống điểm tâm ,sau lưng nhồm nhoàm bé tọng.
Giữa ngày bỏ  sở , đón con chạy ráng không phút thảnh thơi ;
Đến lúc tan  trường ,đợi bố học thêm chẳng giờ phí trống
Trời nhá trời nhem ,lại long nhong đến lớp khác ,thánh bố lực cùng;
Tối mò tối mọ,mới thất thểu  về nhà  ta ,thần đồng sức khọm.
Con cái đây :
Lớp chính lớp phụ buổi buổi nhai găng;
Bài học bài làm ngày ngày nuốt trọn.
Miệt mài bài vở  ,lưng khòm cong tôm;
Cặm cụi bút nghiên ,kính đeo nặng gọng.
Hết tính hết toan ,rồi thêm rồi nếm   ,đầu óc phát khùng;
Lại môn lại món ,cố bổ cố sung ,mặt mày đâm thộn  .
Cha mẹ kia:
Tiền xăng tiền nhớt, lo tiên huyền tiền hồng hộc oằn lưng;
Khoản lớp khoản trường, bị khoan sắc khoán hoang mang ác mộng .
Khổ nhưng chịu :
Bảy trong mười  nhà phụ huynh mình sướng rõ lực chẳng  toong;
Ba phần bốn lớp con cháu ta giỏi  nào đâu công uổng.
Vui dạ cha mẹ bảo ban;
Dặn lòng cháu Con  vâng đón.
Kế hoạch năm nay  năm tới  ,rạch ròi vạch ra;
Môn thi niên trước niên sau ,xoành xoạch biến động.
Rối beng phòng sở,phụ huynh giật mình;
Đánh đố thầy cô, học trò hóa ngọng.
Giáo dục như thể quay cù;
Học hành khác gì chong chóng .
Kỳ cử kỳ thi  ,luyện nhanh luyện gấp  ,lò lại bung đua ;
Mùa hè mùa hạ ,học trước học bù  ,trường không hề đóng.
Vất vả là thế ,căng thẳng là thế,gian nan là thế  ,con cái cố công;
Nhọc nhằn như ri ,khổ sở như ri ,mệt mỏi như ri,mẹ cha mong ngóng.
Những tưởng ăn vóc học hay;
Nào ngờ múa may thấy hỏng.
Buồn lắm kẻ
Ông bảng bà khoa ,lá đơn thảo lui thảo tới  ,câu cú lung tung;
Cậu cử cô tú ,câu văn  viết vụng viết ngây  ,lẽ  lời lọng cọng .
Giận mấy tên
Hỏi Trương Hán Siêu ấy thượng tướng  Ngô bang;
Rằng Lý Thường Kiệt là diễn viên Hương  Coỏng.
Dốt nào có dốt ,lợp nóc  ngược đầu;
Tài chẳng ra tài ,xây nhà lệch móng.
Trường chuẩn trường điểm ,đấu sĩ rèn luyện sắc nanh;
Lớp chọn lớp chuyên ,gà nòi giũa mài bén móng .
Dạng cong dạng thẳng ,giải bài phăng phăng;
Kiểu luận kiểu suy ,cắn cán thồn thộn.
Chăm chắm  kiến thức nhét nhồi;
Lờ vờ công dân buông lỏng.
Hệ thống huấn khoa ,ông chằng bà chuộc ,ba  bảy lỗi chung;
Chủ trương giáo dục ,cha căng chú kiết ,mười mươi lỗ hổng.
Nhiều lúc dở cười   ;
Lắm khi trào  lộng.
Có anh kia:
Tú tài bổ túc ,cố cố nộp đơn phúc khảo,chủ thí lắc đầu;
Tại chức liên thông ,lù lù đeo ống đốc tờ ,bạn bè há họng!!
Lại chị nọ:
Thi khoa  chọn nghề báo chí mài giũa đầu ngòi ;
Ra trường chuyển nghiệp kinh doanh nắm ngay chức tổng !!.
Chết học với hành ai kẻ coi khinh;
Ôi giáo  cùng dục ai người xem trọng ?
Cải cải thêm hư;
Cách cách càng hỏng!.

              CAO BỒI GIÀ
            05-10-2012

... HẾT ANH HÙNG !

Hai con liệt  sĩ giống như chồng
Trơ trọi đơn thânlẻ bóng trông  
Tủi phận lạnh lùng soi ngắm bóng
Nhìn người nồng ấm ẵm bồng con
Hòa bình  trở lạiquê im súng
Hạnh phúc hồi  lai mẹ tái hôn
Danh hiệu hùng anh, đời chẳng tặng
Mẹ đi bước nữa,…hết anh hùng!!
          CAO BỒI GIÀ
        05-10-2012
     Theo báo Tuổi Trẻ: Cụ N.T.R. gần 90 tuổi ,ở ấp Lào Táo Trung, xã Trung Lập Hạ, H.Củ Chi có chồng và 2 con đều là liệt sĩ.Đã nhiều năm cụ làm đơn xin nhận danh hiệu “Bà Mẹ Anh Hùng”, nhưng không có hồi âm, mới đây qua báo chí cơ quan chức năng mới trả lời không đủ điều kiện vì mẹ đã …đi bước nữa !!
      

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

VƯỜN ĐÊM

VƯỜN DÊM

 

Vườn khuya, nghe lá hát thì thầm

Hợp điệu côn trùng, giọng thở than 

Nửa mảnh trăng buồn không bóng Cuội

Một làn gió thoảng quyện hương lan

đôi chim phi xứ, sa lơi cánh

Mấy khổ Đường thi lạc lõng vần

Cảnh bỗng liêu trai , hồn  giá lạnh

Sầu nghe nức nở dế hòa đàn

CAO BỒI GIÀ

04-10-     

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

TỰ TRÀO 3

Vốn dĩ hình dong đã khó ưa
Nên ai cũng tránh , thấy là chừa
Bờn gan ắp tự vần hư ảo
Rút dạ toàn lời lẽ cổ xưa
Độc ẩm …khà an :rằng vì  bở,
Cô ngâm …hơ nhủ :chắc tại dưa!
Khổ qua một trái ru sầu muộn
Chép miệng hơi men mãi chửa vừa
             CAO BỒI GIÀ
           03-10-2012

Thứ Ba, 2 tháng 10, 2012

QUÁN DỐC CAU (NGŨ NGÔN BÁT CÚ)

Dừng chân quán Dốc Cau
Nghe gió hú vang  sầu
Lều rạ  nồng hương dại
Chén trà ngát vị ngâu
Lại thương thời quá vãng
Bỗng nhớ thuở ban đầu
Nắng xế buông triền dốc
Hồn xưa giờ ẩn đâu?
        CAO BỒI GIÀ
      02-09-2012
BÀI HỌA:
TRẦU CAU

Nghĩ tới truyện trầu cau
Lòng thêm nặng trĩu sầu
Tình yêu thành nắng quái
Nước mắt hóa mưa ngâu.
Đạo nghĩa khi phần kết
Thuỷ chung lúc mở đầu
Ngàn sau còn nhắc nhở
Thắm đỏ bởi vì đâu?

              Đồ Cóc
         02-10-2012

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

ĐỌC VĂN TẾ - NÀO VỜI THI KHÁCH

         VĂN TẾ
lại thêm món Tế nữa à trời
bàn tiệc phen này thỏa sức xơi
Phú mới còn say chưa đủ ngộp
Tế  này đã   soạn lại dư mời
Cao Bồi gặp vận còn lời khẳm
hai Lúa qua thời hết vốn chơi
câu kết hôm nay đành bỏ ngỏ
làng văn xin hãy nối thêm lời.
         NGUYỄN HUY VỤ
XIN HỌA:
        NÀO VỜI THI KHÁCH
Thuở trước  ông cha giỏi quá trời
Nay mình bắt chước vã lòng xơi
Món ngon nếm  thử không hề sáo 
Thứ lạ học chơi chẳng phải mời
Thích chí khách thơ bàn tiếng luận
Vui lòng thi hữu góp ngòi chơi
Cổ thi nào khó ,đừng nên ngại
Hứng thú  mực tuôn dễ vạn lời.
              CAO BỒI GIÀ
           01-10-2012

HOA DẠI (Thơ Vận Trắc)

        HOA DẠI

 

Loài hoa  phảng phất hồn trinh nữ

Trải gót nhân gian đường lữ thứ

Dáng liễu ngây khoe, khéo thẹn vời

Làn mi thẹn khép, tuồng say ng

Ngẩn ngơ lạc khách lúc hành quân

uyến rũ quân vương thời cổ sử

Nở dại phơi mình tắm ánh trăng

Tụng ca kim cổ bao từ ngữ

CAO BỒI GIÀ